"Cộc cộc…"
Ly Thanh ra mở cửa, thấy hộ vệ đứng ngoài cửa nói: "Thiếu gia có dặn thiếu phu nhân lát nữa sẽ cùng đi dạo phố."
"Ta biết rồi."
Ly Thanh vốn không có mấy bộ trang phục, đồ mang theo lại càng ít, nên cô chọn đại một bộ trông dễ nhìn đến gặp vương gia. Huyền vương đưa Ly Thanh đi cả sáng, qua mấy con phố, thấy trâm nào đẹp liền tiện tay nhặt vài cái, thấy phấn son nào hợp liền mua vài hộp, đến cả những món nhỏ nhặt như bột đánh mắt, bột bôi da, bột phủ móng tay đều bị Huyền vương mua hết.
Sau đó, Huyền vương dẫn Ly Thanh vào cửa tiệm Hồng Phấn, đây là nơi chuyên làm đẹp cho những người có tiền. Huyền vương lấy hai túi đựng mỹ phẩm từ tay hộ vệ, đặt lên bàn gương, chỉ vào Ly Thanh và nói với bà chủ: "Biến cô nương này đẹp nhất có thể!"
Nói xong, Huyền vương đặt vào tay bà chủ tiệm một túi bạc, dặn dò thêm: "Làm tốt có thưởng."
Bà chủ tiệm hớn hở cho người trang điểm cho Ly Thanh. Sau một hồi lâu thấy chưa xong, Huyền vương ra ngoài, để lại Ly Thanh ngồi trong tiệm được trang điểm mặt đến làm tóc.
Một lúc sau, Huyền vương trở lại, mang theo vài chiếc bánh bao nóng trên tay. Nhìn thấy Ly Thanh đang được làm tóc, Huyền vương cười, đưa bánh bao chạm vào môi cô, nói: "Đừng động, ăn lót dạ trước đi."
Ly Thanh giống như bị điểm huyệt, một câu nói của Huyền vương khiến cô toàn thân tê liệt, cô ngoan ngoãn mở miệng ra cắn nhỏ từng miếng. Lúc thấy có vụn bánh rơi ra, Huyền vương dùng tay áo của chính mình lau cho cô.
Một lúc sau, Ly Thanh trang điểm xong, Huyền vương nhìn cô một hồi rồi nói: "Trang phục chưa hợp."
Dứt lời, Huyền vương đưa thêm một nắm bạc vào tay bà chủ tiệm, hỏi: "Bà chủ, tiệm trang phục nào tốt nhất ở đây?"
Bà chủ nhìn thấy bạc thì mắt liền lấp lánh, miệng mở chữ O, tay ôm ngực thở gấp, cười đon đả:
"Khách quan đến cửa tiệm Hồng Xuân thử xem."
Nói xong, bà chủ quay vào trong tiệm nói: "Liên Hoan, dẫn khách đến Hồng Xuân."
Một người đến trước mặt Huyền vương và Ly Thanh chào một tiếng rồi đi trước dẫn đường. Huyền vương gật đầu rồi nắm tay Ly Thanh đi theo.
Sau khi tới cửa tiệm Hồng Xuân, Huyền vương tự tay nhặt vài bộ, đưa cho Ly Thanh nói:
"Phu nhân mặc thử xem."
Ly Thanh lần lượt thay từng bộ. Huyền vương nhiều lần nhìn Ly Thanh cười đầy phong tình nhưng cô cứ có cảm giác nụ cười ấy có phần hời hợt.
Cuối cùng, Huyền vương chọn hai bộ ưng ý nhất mua cho Ly Thanh. Suốt cả đoạn đường đi, Ly Thanh gần như không nói câu nào.
Huyền vương đột nhiên quay đầu, nâng cằm Ly Thanh, để cô nhìn thẳng vào mắt hắn. Hắn nói: "Không vui sao?"
Ly Thanh lảng tránh ánh mắt của Huyền vương, nói: "Không phải!"
Huyền vương nắm chặt cằm Ly Thanh hơn, lạnh lùng buông một chữ: "Nói!"
"Số tiền vương…thiếu gia mua hôm nay…bằng trước đây em làm hai tháng mới kiếm được."
Ly Thanh vừa nói vừa lảng tránh ánh mắt của Huyền vương. Huyền vương nhìn sâu vào đôi mắt của cô, ngón tay không ngừng miết miết cằm, vẻ mặt không vui. Hắn nói:
"Không phải em làm sát thủ sao? Sao có thể nghèo vậy?"
"Không phải lúc nào em cũng làm sát thủ. Em từng theo sư phụ làm qua nhiều nghề."
"Ồ? Vậy nghề đầu tiên phu nhân làm là gì?"
"Ăn xin."
"…."
Hai người im lặng một lúc, Huyền vương buông tay ra, đi về phía trước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!