Jilly đi vòng quanh chiếc ghế đá ẩn mình trong
hòn giả sơn nhìn ra mặt hồ yên tịnh. Chị ta
dừng lại để nhìn người huấn luyện viên thể dục
mặc áo quần tập thể dục màu trắng hướng dẫn
cho học viên bài tập xưa cũ. Người giáo viên thì
rất duyên dáng, nhưng các học viên thì cử động
cứng ngắt, vụng về, rõ ràng họ mới bắt đầu
nhập môn.
Chị ta đi tiếp đến chỗ Monk đậu chiếc Mercedes
đa năng. Nhìn chỗ nào chị cũng thấy hoa nở.
Thậm chí phía sau bãi đậu xe cũng có những
luống hoa lớn. Utopia thật là một nơi tuyệt vời,
có lẽ khi công việc này đã kết thúc, thế nào chị
cũng đến đây nghỉ ngơi, hưởng thụ một tuần.
Khi chị ta vừa ngồi vào chiếc xe hơi mới, thì
điện thoại của chị reo. Chị ta đợi Monk gọi điện
di động đến cho chị, nên chuông mới reo một
hồi là chị trả lời điện thoại liền:
- Chào anh yêu.
Monk cười. Hắn thích cái giọng cười ồ ồ của chị
và thích giọng thì thào trìu mến bên tai. Hắn
hỏi:
- Cô ta đến chưa?
- Rồi, em vừa chỉ đường cho nó đi rồi, và hiện
em đang lên đường đây. Em sẽ đi theo con
đường tắt mà anh đã chỉ cho em, em sẽ đến
đấy trước nó 40 phút.
- Nói chuyện với con gái em có vui không?
- Ồ, rất tuyệt. Nó sợ. Cám ơn anh rất nhiều,
nhờ anh mà em mới có cơ hội này. Tuy nhiên,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!