Từ ngày bị Runrot làm bẻ mặt trước đám đông, Cheer quyết tâm "đạp lên đầu hắn" lấy lại danh dự bản thân. Đem tất cả kiến thức mấy năm của mình ở trường đại học ra ôn lại, vốn dĩ chữ thầy trả lại cho thầy, cho nên bây giờ cần xài tới đành phải tốn thời gian đào bới một chút. Tuy nhiên, với tư chất thông minh nhanh nhạy, một khi đã quyết tâm thì không có gì có thể làm khó được. Hơn nữa, cô còn có lực lượng tham mưu hùng hậu. Không phải đám bạn của cô đều là người làm ăn, thành công sao.
Sau một tuần miệt mài nghiên cứu tài liệu và thăm dò thị trường. Quan trọng nhất là quá trình thâm dò thị trường, tìm hiểu thị hiếu và xu hướng của người tiêu dùng đối với sản phẩm của họ, điều này là vô cùng quan trọng. Nếu đã nắm chắc những điều đó coi như 50% thành công đã nắm chắc trong tay. Còn lại sẽ là các phương án marketting, phương án nào là hiệu quả nhất và ít tốn kém nhất. Trong thời buổi khoa học kĩ thuật phát triển, các phương án kinh doanh truyền thống như chào hàng trên thị trường, ở siêu thị.... chỉ giúp họ tiếp xúc đc với một phần nhỏ khách hàng tiềm năng; chạy quảng cáo tuy rằng có hiểu quả hơn những cũng tốn kém. Thay vào đó các sàn giao dịch điện tử và các trang mạng xã hội lại là phương hướng giới thiệu sản phẩm hiệu quả nhất.
Woww!!! Phải nói là khi người ta bỏ tâm quyết vào một việc gì đó, và thực hiện nó với tất cả sự hăng say thì thời gian đó thật ý nghĩa.
Cheer hài lòng nhìn bản kế hoạch, lần đầu tiên cô nhìn vào thành quả của mình lại cảm thấy thỏa mãn, hưng phấn như vậy. Trong quá trình mày mò, Cheer say mê như một sinh viên chìm đắm trong sách vở mà quên thời gian. Thường xuyên "À!", "Ồ!!" khi nhận ra một điều mới mẻ, thú vị... xa lạ... nhưng thật ra đã gặp qua, chỉ là trước đây cô không quan tâm tới. Thật không thể diễn tả được cảm nhận mới mẻ này là như thế nào.
Cheer lại chợt nghĩ Vậy từ trước tới nay, mình làm cái quái gì ấy nhỉ??
-----
Ann buổi tối về nhà, cô chọn về sau giờ cơm để không phải tiếp xúc với những thành viên còn lại. Cô với bọn họ không thân thiết, có ngồi ăn cơm chung cũng rất ngượng ngùng.
Người giúp việc thấy Ann liền cuối chào: "Cô hai mới về."
Ann mỉm cười rồi hỏi: "Ba tôi đâu?"
- Ông chủ ở phòng làm việc. Ông căn dặn khi nào cô về tới thì lên phòng gặp ông.
- Tôi biết rồi. Tk.u!
Nói xong Ann đi thẳng lên phòng là việc của ba.
Chat ngồi sau bàn làm việc, đeo mắt kính lão nhìn màn hình vi tính, ánh sáng từ màn hình phản chiếu trên gương mặt dường như đã có thêm nhiều nếp nhăn của ông.
Ann vào phòng, nhẹ nhàng gọi một tiếng.
- Ba!
Nghe tiếng con gái, Chat hạ mắt kính xuống, nhìn Ann nói:
- Về rồi sao! Ngồi xuống đi.
Ann ngồi xuống so pha, rót hai chén trà, trà nóng vừa mới pha, một chén đặt chỗ ba, một chén cô rót cho mình. Là trà hoa nhài cô thích uống nhất. Mùi thơm nhè nhẹ, vị trà thanh ngọt. Ann biết bình trà này là pha cho cô. Hai người cùng yên lặng thưởng thức hết ly trà, xong Ann mới hỏi:
- Ba gọi con về có việc gì sao?
Chat nhìn con gái, nó luôn như vậy, không bao giờ có các kiểu hỏi thăm xã giao, giả lả như người khác. Ngay cả ông là ba, cũng chứa từng nghe một tiếng "Ba có khỏe không?". "Dạo này sức khỏe như thế nào?"... bla... bla..
- Muốn con gái về thăm mình không lẽ không được. Con quên mình còn có người cha già này hay sao. Con ra ngoài đã bao lâu rồi, có lần nào gọi về hỏi thăm ba con không.
Ann cuối đầu không đáp. Chat dù thương con gái, nhưng cái miệng cũng không thể nói ra lời ngọt ngào. Mà đứa nhỏ này, có nói thêm nhiều lời nó cũng có đáp ông mấy câu đâu, hồi trước còn đỡ, bây giờ càng kiệm lời hơn. Dường như càng ngày nó càng cách xa ông.
- Con đã suy nghĩ việc trở lại công ty chưa. Ba vẫn còn dành vị trí phó tổng đó cho con.
Đây là việc lần nào gặp con gái Chat cũng đều đề cập tới. Nhưng câu trả lời của Ann vẫn không thay đổi:
- Ba! Không cần đâu. Con không phù hợp với việc kinh doanh. Hơn nữa anh hai và em út không phải làm rất tốt sao.
Chat thở dài không tán thành:
- Tụi nó làm sao so sánh được với con. Toàn là mấy đứa phá họai. Nếu ta không theo sát kiểm soát thì không biết cái công ty này bị chúng nó đem đi bán từ bao giờ rồi.
Chat nhớ lại khi xưa Ann là đứa con gái xuất sắc như thế nào, là cánh tay phải của ông, chỉ vỏn vẹn mấy năm có Ann làm cố vấn mà công ty phát triển như diều gặp gió, do Ann có khả năng phân tích thiên phú. Dù trước đó, trước khi vào công ty, Chat cũng không nghĩ con gái có thể giúp được mình nhiều, dù thành tích học ưu tú, nhưng lối sống lại quá trầm lặng sẽ không thích hợp làm kinh doanh.
Nhưng khi đặt mình vào công việc, Ann như một ngôi sao vụt sáng trên nền trời đêm, lặng lẽ, cô độc mà kiêu hãnh.
Ông cũng hiểu, lúc đó Ann nỗ lực như vậy là vì mẹ nó, ông biết Ann luôn mặc cảm chuyện vợ lẻ, con riêng. Tuổi thơ của Ann chắc cũng đã khó khăn nhiều khi ông không thường xuyên bên cạnh bảo bộc họ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!