Chương 45: Lần thứ hai đến đây

Kỳ Vân đi nhanh xuống lầu. Nhìn thấy Gia Kiệt đứng trong nắng đợi cô, cô chạy nhanh đến.

"Tại sao anh đứng đây?" Chỗ này rất nắng sao anh không tìm chỗ mát mà đứng.

Gia Kiệt đi dạo vòng vòng trong sân sau đó anh canh thời gian mà đến dưới lầu đợi Kỳ Vân. Anh chọn nơi cô dễ thấy nhất đứng đợi. Sợ cô không thấy anh lại đi tìm. Anh thà chịu nóng một chút còn hơn để cô đi trong cái thời tiết nắng rát như vậy.

"Anh vừa mới tới thôi, đi thôi em!"

Kỳ Vân theo Gia Kiệt đi lấy xe, mà người trên lầu từ lúc cô đi bộ dạng còn đáng sợ hơn lúc Kỳ Vân có mặt ở đó. Cô vẫn thản nhiên đi theo Gia Kiệt nói chuyện vui vẻ.

Gia Kiệt chở Kỳ Vân rời khỏi trường.

Xe của Gia Kiệt chắc chắn rất cao cấp. Giống như xe của Trần Kha Nghị. Vì sao cô đoán vậy ư? Ghế ngồi rất êm và mềm do sử dụng loại da bọc yên tốt. Cảm giác như đang sờ vào bề mặt da của những chiếc túi hàng hiệu. Không những vậy động cơ xe không hề phát ra tiếng ồn, khi tựa lưng vào ghế êm ái đến dễ chịu. Nếu không phải vì đang đói bụng nhất định cô sẽ không nhịn được mà chìm vào giấc ngủ.

Thấy Gia Kiệt dường như rất rành đường, rõ ràng anh mới về nước mà. Cô liền hỏi: "Anh có biết đường đi không vậy?"

Gia Kiệt trả lời ngắn gọn: "Không!"

Câu trả lời làm của Gia Kiệt làm cô phản ứng không kịp. Không biết đường mà chở cô đi "như thiệt".

Thông qua gương chiếu hậu nhìn vẻ mặt của Kỳ Vân Gia Kiệt không nhịn được bật cười: "Chọc em thôi, anh xem bản đồ hướng dẫn mà."

Thì ra là có bản đồ. Cô cũng quên mất, hại cô lo lắng một phen: "Anh chọc em, không thèm nói chuyện với anh nữa."

Kỳ duy trì trạng thái được mười giây, sau đó không nhịn được hỏi tiếp: "Anh định đi ăn ở đâu vậy?"

Gia Kiệt vẫn chăm chú quan sát phía trước trả lời cô: "Mỹ Vị."

Hai chữ "Mỹ Vị" là ám ảnh của cuộc đời cô. Lần trước bị hù dọa một phen đến nổi bây giờ nghe đến da gà cũng nổi lên.

Kỳ Vân cắn môi hỏi: "Anh biết chỗ đó rất đắc không?" Kinh nghiệm lần trước nên Kỳ Vân nhất định phải hỏi cho rõ, nếu không lần này đến Anh Thu cũng không cứu được cô đâu. Nếu là Trần Kha Nghị cô sẽ e dè không dám hỏi nhưng Gia Kiệt lại khác cô có thể tự nhiên hỏi thẳng. Chắc chắn anh ấy sẽ không để ý.

Gia Kiệt mờ mịt lắc đầu: "Anh không biết nghe giới thiệu chỗ đó rất ngon." suy nghĩ một lát anh nói tiếp: "Cùng lắm anh với em chia năm năm."

Như vậy thì có khác gì Trần giáo sư của cô đâu. Cô thà nhịn đói về nhà gặm bánh bao chứ không muốn đến cái nơi nhà giàu mới chi nổi kia.

Gia Kiệt nhìn Kỳ Vân, cảm thấy mình hù cô sợ rồi. Anh liền trấn an, nhân lúc dừng đèn đỏ quay sang xoa đầu cô: "Em không cho là thật chứ, yên tâm anh Gia Kiệt của em đủ sức chi trả bữa ăn này, lúc đó sẽ cho em thoả sức gọi món, còn nữa lúc nào em muốn đến Mỹ Vị anh vẫn có thể đáp ứng."

Đúng vậy! em tin là thật đó. Kỳ Vân cẩn trọng quan sát Gia Kiệt cô nhíu mày suy xét lời anh nói là thật hay đùa. Đừng trách cô quá cẩn thận bởi vì cô bị ám ảnh sâu sắc đến nay nổi sợ chưa tan.

Kỳ Vân hừ mũi: "Đến lúc đó em sẽ ăn cho anh tán gia bại sản luôn."

Gia Kiệt cười lớn: "Sợ em không có sức ăn thôi."

Để rồi xem!

Nhờ sự hỗ trợ chuyên nghiệp của bản đồ Gia Kiệt nhanh chóng chở Kỳ Vân đến trước nhà hàng Mỹ Vị.

Lần này Kỳ Vân vô cùng thoải mái và tự tin đi theo Gia Kiệt vào nhà hàng kèm theo đó là một chút phấn khích. Gia Kiệt dẫn Kỳ Vân lên lầu, không gian ở đây thoáng đãng và ít người hơn bên dưới. Phục vụ nhanh chóng lên thực đơn.

"Em ăn gì cứ gọi đi."

"Em sẽ gọi rất nhiều đó." Kỳ Vân chăm chú nhìn thực đơn nhắc nhở Gia Kiệt.

"Ok!" Gia Kiệt không để ý, anh cũng bắt đầu chọn món. Đừng nói là Mỹ Vị, nơi cao cấp hơn anh cũng không sợ, chỉ cần cô thích là được.

Quả thật có món gì hấp dẫn Kỳ Vân đều gọi hết. Thứ nhất cô sẽ ăn cho hả giận ai biểu anh Gia Kiệt cứ suốt ngày chọc cô. Thứ hai cô biết chắc chắn Gia Kiệt đủ sức chi tiền cho cô ăn một bữa cơm ngon lành, nhìn chiếc xe thôi cô cũng biết anh Gia Kiệt rất có tiền nha, cô là em gái cũng nên hưởng phúc một chút. Còn một lý do nữa đó chính là món ăn của Mỹ Vị rất nổi tiếng, không thử qua thật là uổng phí.

Kỳ Vân còn đặc biệt gọi thêm món cá hấp. Lần trước không cảm nhận được vị ngon nên cô muốn thử lại xem nó có mùi vị như thế nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!