Từ sau khi Kỳ Vân nhận được "nhiệm vụ thiêng liêng" của Trần Kha Nghị. Ba cuốn sách kia hiển nhiên trở thành vật bất ly thân của cô.
Đi học trong ba lô vác theo "ba ký sách", ở nhà một tay cầm sách một tay nấu đồ ăn. Đi ngủ, cô cũng phải chia một khoảng trống cho ba cuốn sách chễm chệ nằm kế bên.
Mắt cô như dính chặt vào nội dung trong sách.
"Ầm!" Cuốn sách trên tay rớt xuống, vai truyền đến cảm giác đau đớn. Cô vô ý đụng trúng một người. Bây giờ là giữa trưa, nhà ăn rất đông, người người chen lấn nhau. Cô lại chỉ nhìn chằm chằm vào sách. Nên va chạm là điều không tránh khỏi.
Trong khi cô nhăn mặt vì đau, thì người bị cô đụng trúng đã nhặt cuốn sách trả lại cho cô.
Kỳ Vân bối rối nói: "Xin lỗi anh! là do tôi không cẩn thận."
Rồi lại cúi đầu cảm ơn, nhận lại cuốn sách.
Bây giờ cô mới chú ý, người đang đứng trước mặt cô là học trưởng Thẩm Thành Du. Nói về dáng vẻ đẹp trai của anh không thua gì Trần Kha Nghị. Là hình mẫu của nữ sinh trường cô. Danh tiếng anh vang dội khắp trường đại học T, tất nhiên Kỳ Vân cũng là một trong số nữ sinh hâm mộ anh.
Thẩm Thành Du nở nụ cười ấm áp: "Lần sau nhớ cẩn thận, ở đây rất đông người." mà cô bé này lại đi không chú ý gì hết.
Kỳ Vân cảm thấy mặt mình đỏ lên.
"Em đến đây ăn cơm hả?" Thẩm Thành Du tiếp tục hỏi
"Dạ!"
Thẩm Thành Du mở lời đề nghị: "Vậy ngồi cùng bàn đi!"
Kỳ Vân không tiện từ chối đi theo sau học trưởng của mình. Thẩm Thành Du, giúp cô bê khay đựng thức ăn đi đến bàn trống ngồi xuống.
Thấy cô vẫn cố tranh thủ đọc sách. Anh gõ tay vào cuốn sách: "Cất đi, ăn cơm phải tập trung nếu không sẽ đau dạ dày đó."
Ngồi ăn với người khác, mà đọc sách, xem ra không lịch sự lắm, nhưng mà cô sắp hết thời gian rồi. Dù không muốn nhưng Kỳ Vân vẫn đặt cuốn sách sang một bên.
Nói thêm về Thẩm Thành Du, anh học trên Kỳ Vân một khóa, là sinh viên ngành công nghệ thông tin, Ngoài học tập xuất sắc, anh còn tích cực tham gia phong trào. Vì thế rất được mọi người yêu mến. Đã ba năm liền giữ chức vụ học trưởng và không có dấu hiệu bị soán ngôi.
Là sinh viên trường đại học T, dĩ nhiên Kỳ Vân biết đến Thẩm Thành Du, tuy nhiên vì khác khoa và cô cũng không hay tham gia mấy hoạt động như vậy nên chưa lần nào tiếp xúc gần gũi. Có thể nói đây là lần đầu tiên được thất người thật, còn với khoảng cách rất gần nữa. Học trưởng tỏ ra rất thân thiện, cô cứ tưởng những người nổi tiếng sẽ có thái độ rất khinh người.
Nhưng cô sai rồi, Thẩm Thành Du anh ấy hoàn toàn không như vậy.
Học trưởng để lại trong cô ấn tượng rất tốt, dễ gần lại ấm áp, không như ai kia, cô phát hiện học trưởng rất hay cười và quan tâm mọi người nữa.
"Hình như anh thấy em không tập trung, sắc mặt cũng không tốt lắm, có vấn đề khó giải quyết hả?"
Học trưởng thật biết quan sát nha. Mặc dù không biết anh có thể giúp gì không, nhưng nói ra tâm sự trong lòng cũng nhẹ nhàng, với nhìn ánh mắt chân thành kia, cô thật muốn đem uất ức kể ra hết.
"À, là bài tập đầu tiên mà thầy giao, phải tóm tắt nội dung trong sách, nhưng em đọc không hiểu lắm, thời gian lại không đủ." Nói đến tâm trạng liền trở nên ảo não.
Dù gì Trần Kha Nghị cũng là thầy hướng dẫn của cô nên không thể nói xấu anh trước mặt người khác được, với lại nếu những lời cô nói xấu lỡ không may truyền đến tai Trần Kha Nghị thì người chịu thiệt vẫn là cô. Câu nói sắp tuông ra đến cửa miệng bị cô mạnh mẽ nuốt ngược vào trong, cô chỉ kể nội dung chính thôi.
Thẩm Thành Du nhìn cuốn sách của Kỳ Vân rồi lại nhìn sang Kỳ Vân: "Anh nghĩ anh có thể giúp em."
"Thật chứ?" Kỳ Vân nhíu mày nhìn Thẩm Thành Du phân tích. Anh là sinh viên khoa Công nghệ thông tin, cô lại thuộc khoa R, có chắc là giúp được cô không.
"Cuốn sách này anh đã đọc qua, ngoài công nghệ thông tin anh còn có hứng thú với khoa R, nên cũng tự nghiên cứu thêm, nếu em không chê thì..." Thẩm Thành Du nhìn Kỳ Vân, qua biểu cảm của cô anh biết cô đang nghĩ gì cho nên mới giải thích một chút.
Kỳ Vân chưa đợi Thẩm Thành Du nói dứt câu đã nắm chặt tay của anh ấy: "Không chê nhất định không chê, học trưởng anh nhất định phải giúp em."
Cô gặp cứu tinh rồi. Cuối cùng ông trời cũng nghe thấu lời cô phái người đến giúp cô.
Thẩm Thành Du vỗ vỗ lên tay Kỳ Vân trấn an, ý bảo cô yên tâm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!