Chương 8: Nhặt mèo hoang về phủ

Trong quãng thời gian nhàn rỗi sau khi quay về phủ, Quân liền tận dụng nó mà xin xỏ từ Lam không ít sách cổ liên quan đến bùa phép, dược liệu mà siêng năng học tập.  

Mặc dù nói con người không thể dùng ma thuật như dị thú, nhưng bùa phép được vẽ ra vẫn có tác dụng tương tự, chỉ là chúng vốn đã thất truyền từ lâu vì quá khó học.  

Hiện nay chúng cũng rất ít được sử dụng nhưng với sự phát triển của thời đại giao thoa Đông

- Tây, con người thay vào đó sử dụng rất nhiều thiết bị công nghệ cao chuyên diệt dị thú.  

Tiếng s.ú.n. g b.ắ. n vào một tấm bia tạo ra một dãy âm thanh tiếng phập liên tiếp. 

Từ từ hạ tay đang cầm khẩu glock-17 xuống. Thanh Quân cảm thán: 

Đúng là nhẹ thật 

Vì chỉ là những thứ được du nhập vào trong nước nên có được những thứ này cũng phải khá vất vả, chủ yếu chính phủ sẽ ưu tiên những vũ khí có thể tự vệ hoặc các sáng chế khắc chế dị thú trong thời loạn lạc này.  

Nghĩ đến đây, Quân thở dài chán nản, điện thoại tuy đã được sản xuất ra trong thời kì này nhưng vì mức độ phủ sóng chưa rộng rãi, cộng thêm cả người dân cũng không ai rảnh để giải trí trong khi không có tiền nên việc dùng điện thoại để liên lạc là không thể.  

Cầm trên tay bộ đàm một cách ngán ngẩm, Quân đút lại vào túi quần. Dạo gần đây cô hay lẻn đi để tập luyện một số thứ để phòng vệ, vì việc này cũng có ảnh hưởng đến cốt truyện nên cô đã tìm một nơi khá kín đáo mà không ai chú ý tới. 

Vừa mới mở bình nước đưa lên định uống, một giọng nói khẩn trương trong bộ đàm vang lên: 

"Thiếu gia, con nhãi đó gặp trúng ông chủ Lục rồi!" 

--Phụt!!! Vừa đang định nghỉ ngơi, nghe tin này khiến cô sốc ngớ người ra vài giây. Việc này... rõ ràng không có trong cốt truyện đó nha!! 

Cô giả vờ bình tĩnh nói: Nó sao rồi? "Đang bị ông chủ tra hỏi danh tính ạ" 

Nó nói gì chưa? "Chưa ạ, nó không nói gì cả" 

"Được rồi tôi sẽ về biệt phủ ngay, đừng để ba đánh nó đấy!" 

-Vâng-- 

Đã được một tuần kể từ khi Kim Hạ đến phủ của cô. Đương nhiên cô vẫn đi theo cốt truyện bình thường, vừa mới hôm qua Bảo Thiên đã sai người đưa việc của tầm chục người hầu cho con bé, còn cho nó nhịn ăn suốt cả buổi chiều. 

Nhưng do lão ba của Bảo Thiên

- Lục Văn An có việc bận suốt cả tuần nên không đến nhìn cô làm gì. Vì vậy ông ta không thấy người mới đến là Kim Hạ trong phủ của cô.  

Tuy nhiên, chắc hẳn là ông ta đã biết chuyện cô làm loạn ở Lý phủ đòi đưa người về rồi! Ông ta vừa chửi cô ẻo lả mới vài ngày trước, thế mà hôm nay nghe thêm chuyện này chắc chắn sẽ không bỏ qua. 

"Trong cốt truyện không hề có cảnh này mà..." Vừa nhanh chóng đi xe về lại Lục phủ, Quân càng thắc mắc nhiều hơn. 

---- 

"Ông chủ, thiếu gia đã về rồi ạ!"

Một tên hầu chạy vào trong phủ thông báo cho Lục Văn An. 

Lục Văn An có ngoại hình to lớn, quanh ông ta tỏa ra khí chất ảm đạm âm trầm rất xứng với vị thế gia môn vọng tộc trong thành Phú Bình hoa lệ.  

Vào đây 

Cánh cửa lớn mở ra, Thanh Quân lo lắng nhìn về phía trước, cảnh tượng ấy còn làm cô toát mồ hôi dữ dội hơn. 

Kim Hạ đã bị mấy tên gia nhân trói chặt lại buộc quỳ đối mặt với Văn An tại gian chính. Từ vùng khóe mắt của con bé, một dòng m.á. u khẽ rỉ ra.

Rõ ràng nó đã bị đánh tơi tả trong lúc cô chạy bạt mạng về nhà rồi! 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!