Vừa ôm Hạ đang ngất trong tay mình, mặt của Quân đã biến sắc trông thấy. Không phải vì cô mệt, mà là do...
Phát hiện tình tiết lỗi, phát hiện tình tiết lỗi!!!
Hệ thống thế giới đang cảnh cáo cô, những con đau thắt từ tim dần dần thắt lại, càng ngày càng đau đớn.
Lúc này cô đang bế Hạ đến chỗ vách thác
- nơi mà lúc nãy con dị thú còn ở đó. Khắp xung quanh mặt đất là vết máu, tàn tro do đốm lửa mới nãy Quân thắp lên bay lả tả trong không khí, từng đợt gió rét rít qua tạo ra âm thanh như oan hồn gọi khóc trong đêm lạnh.
Hệ thống bắt đầu đưa ra yêu cầu, điều khiển Quân khiến cô không thể phản kháng.
Bắt đầu trả lại tình tiết cũ...
Trên vách thác cao tầm 10m. Quân giơ tay ra, chuẩn bị thả Hạ xuống đó một lần nữa, rõ ràng hệ thống muốn Hạ thực hiện lại phân cảnh bị đẩy xuống thác.
----
Vài phút trước, mới lúc Quân còn quan sát tình hình ở thác nước, cơ thể cô lại tự cử động. Trong lúc Hạ đang cẩn thận nhìn xuống phía dưới, tay của Quân tự lúc nào đã đặt sau lưng Hạ, muốn đẩy Hạ xuống.
Quân giật mình nhận thấy tình hình không ổn, bèn cố gắng điều khiển cơ thể kéo Hạ chạy đi khỏi nơi đó, nhưng cô đã cố tình làm cho cốt truyện thay đổi, vì thế hệ thống đã làm cho Hạ ngất đi, sau đó là tiến hành trừng phạt cô.
Quân biết lý do, trong cảnh này, Hạ bắt buộc phải bị thương và gặp được con dị thú đó. Thế nên bằng mọi giá, hệ thống thế giới đã ép buộc mọi thứ đi đúng hướng, chỉ là có một điều đến trời còn không ngờ tới, chính là Quân đã phần nào thích ứng với cơ thể mới, có thể tạm thời chiếm quyền kiểm soát.
"Mẹ nó đừng di chuyển nữa!"
Linh hồn của Quân tức giận hét lên, nhưng không một ai có thể nghe thấy cô.
Tiếng nước tí tách rơi xuống nền đá tạo ra âm thanh vọng lên trong bóng đêm. Quân ho ra máu, mặt cô tái nhợt, trước mắt đã mờ nhạt đi như có một làn khói đục lởn vởn. Cơn đau như muốn xé rách lục phủ ngũ tạng của cô.
Lần này, mức độ trừng phạt của hệ thống đã nặng hơn.
Quân dùng hết sức lực, giậm chân lấy đà quăng ngược Hạ vào lại bờ. Thay vào đó, chân cô cũng đã mất hết sức, cô để mặc cho quán tính kéo cô ngã về hướng vực thác.
Trong giây phút Quân ngã xuống, cô chợt thấy Hạ mở mắt, cô bé hoảng hốt không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Chân tay còn đứng không vững, Hạ vừa chạy được vài bước đã ngã nhào về phía trước.
Cô vươn tay bất lực nhìn Quân rơi xuống.
Chị!!!!! Hạ thét lên muốn chạy nhào đến bên mép vực muốn kéo Quân lên nhưng thứ nhận lại chỉ là không khí trong bàn tay.
Vừa định nhảy xuống dưới đó, phía sau truyền tới tiếng lá cây xào xạc như có ai giẫm lên, từng bước tiến về phía Hạ.
Cô giật mình quay đầu lại, con quái vật lúc nãy đã quay trở lại vì động tĩnh quá lớn.
Trong mắt Hạ hiện lên hình ảnh một con thú, không, chính xác nó là một con quái vật kì lạ. Nó vốn dĩ sẽ là một con sói bình thường cho tới khi trên đầu nó mọc ra một cái sừng, hai cái cánh vẫn đang bung ra nhưng phần lông trên cánh đã bị trụi đi gần hết chỉ để lộ mảnh da ngấm máu.
Dù có là m.á. u người hay là m.á. u của chính nó đi nữa thì đôi mắt đỏ của nó vẫn ánh lên vẻ quỷ quái khác thường.
Dị thú gầm gừ nhìn Hạ, hàm răng còn dính lại vệt m.á. u loang lổ, nước dãi thay nhau chảy từng dòng xuống đất, nhìn bộ dạng giống hệt như con hổ bị bỏ đói một tuần, hiện giờ thứ gì có thể ăn được cũng sẽ bị cho vào tầm nhắm của nó.
Hạ không hiểu nổi tại sao lại có thứ sinh vật này ở đây, nhưng cô biết nếu nhảy xuống cứu Quân, con dị thú khát m.á. u này có khả năng cũng sẽ đi theo để tìm kiếm con mồi.
Đến lúc đó, ở dưới nước đã là một bất lợi cho cả hai, chưa kể đến nếu con vật này có thể tấn công dưới nước thì cô sẽ liên lụy cho cả Quân.
Hạ không còn lựa chọn nào khác, cúi thấp người trong tư thế phòng thủ, cô khá sợ hãi nhưng vẫn cẩn trọng nhìn vào nó mà không dám lơ là.
----
"Tại sao lại cứu Hạ nhỉ? Con bé không c.h.ế. t được, À... đúng là không c.h.ế. t được..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!