Chương 4: (Vô Đề)

"Cậu chủ, là thư mời đến buổi luyện s.ú.n. g của thiếu gia Lý Tuân"   

Quân cầm bức thư lên, khẽ thở dài, nhìn ra bầu trời vừa ửng sáng. Cái cốt truyện này dường như chính là thứ giam cầm linh hồn cô, cô chỉ có thể chứng kiến mọi việc diễn ra, chứ không thể thay đổi bất cứ thứ gì. 

"Liệu rằng mình có thể c.h.ế. t không nhỉ?" Quân nghĩ, hôm qua, cô còn có cảm giác mình sắp c.h.ế. t rồi, thế mà lúc tỉnh lại, mọi việc vẫn như thường nhật. 

Đây là mốc thời gian quan trọng, là lúc nam chính lần đầu gặp nữ chính. Mọi thù oán cũng bắt đầu từ đây mà ra. 

Thật ra, nam chính ban đầu rất thích đại tiểu thư nhà họ Lý, tên Lý Gia Hoa. Mặc dù tên nam chính này khá bốc đồng nhưng khẩu vị cũng không tệ, cũng may là không giống như sở thích của tên Trung nào đó.  

Tuy là nữ nhưng vì tư tưởng đã được uốn nắn từ nhỏ, vả lại trong truyện cũng không đề cập đến có ai đã phát hiện ra giới tính thật của Bảo Thiên nên hắn cứ thế mà thích nữ thôi... hoặc ban đầu hắn đã thích nữ chăng? 

Nghĩ đến đây, Quân bất giác rùng mình, thầm nghĩ lại thì tên nam chính này … khẩu vị cũng khá là khó nói... 

Quay lại, tiểu thư Gia Hoa kia cũng là một nữ phụ

"bề ngoài thơn thớt nói cười, mà trong gian hiểm g.i.ế. c người không dao", tóm lại là đóa bạch liên nằm ngập trong đống bùn.   

Cậu chủ, đã đến nơi   

Ngừng suy nghĩ, Quân bước xuống xe ngựa, mang theo găng tay rồi nghênh ngang bước vào biệt thự nhà họ Lý để tham gia buổi săn thú.

Phải nói thế giới này là thời điểm giao lưu văn hóa phương Tây và phương Đông, tuy nhiên nó vi diệu hơn thế nhiều. Vì thời đại này quá phát triển, phải nói là đã vượt xa trí tưởng tượng ở thế giới cũ của Quân.  

Con người ngày càng kiểm soát thế giới, và như bao quy luật tự nhiên khác, thiên địch của họ sẽ xuất hiện

- đó chính là bọn động vật được gọi là dị thú.

Nói nôm na dễ hiểu thì bọn chúng là những con thú nhưng có trí khôn, và có những khả năng đặc biệt đa dạng, có con chỉ mang kịch độc

- thuộc hàng cấp thấp.

Nhưng có lúc gặp phải bọn thú cấp S có thể điều khiển cả ngũ hành (mộc, kim, thủy, hỏa, thổ) thì phức tạp hơn nhiều. 

Cũng vì có thiên địch mạnh như thế, con người đã phải dừng cuộc chiến tranh cướp đất và tài nguyên lẫn nhau lại để đối phó với bọn chúng.  

Quân tự trách :

"Không biết mình đã viết ra cái thế giới gì thế này..." 

----- 

Vừa đến nơi, cô đã thấy ngay tên Trung ngồi vắt chéo chân, tóc buột cao, còn mặt bộ cổ phục màu đỏ hết sức chói mắt, trên tay còn đeo rất nhiều nhẫn vàng lóa cả một khu vực hắn ngồi, nhìn giống hệt con công đang trong mùa sinh sản.

Thầm khinh bỉ hắn, Quân ngồi vào chỗ của mình, dù sao cơ thể cô đang tự cử động, có muốn khịa hắn thì cũng vô dụng. 

Thấy khách mời cũng đã đủ, Lý Tuân

- tên gửi thiệp mời cô hôm nay bắt đầu cất tiếng: 

"Mọi người vất vả rồi, như đã nói, hôm nay chúng ta cùng tham luận tài b.ắ. n s.ú.n. g của nhau" 

Tuy nhiên,… Hắn dừng lại một chút, ra chiều bí ẩn lắm. 

"Bắn trúng bia đã quá cũ rồi, tôi nghĩ chúng ta nên có thứ gì đó khác biệt hơn chứ nhỉ?" Vừa nói, hắn vừa chỉ ra ngoài khu rừng bên cạnh biệt thự.

"Ngoài này đã được chuẩn bị những con"thú nuôi

", chúng ta sẽ đi săn ở đây." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!