Chương 2: Trở thành vai quần chúng

Nhìn xuống dưới, mồ hôi trán của Thanh Quân càng chảy nhiều hơn 

!!! Wtf, nam chính là nữ à?!! 

"Hay là do mình xuyên vào cơ thể này? Không phải chứ..." 

Bỗng ngoài cửa phòng tắm truyền đến tiếng gõ cửa:

"Cậu chủ, bà chủ đã tới chờ cậu rồi ạ" 

"Đệt, không phải chứ, sao mình có cảm giác đây không phải truyện mình viết vậy nè"

Vừa nghĩ thầm cô vừa nhanh chóng mặc tạm bộ áo phông rộng. 

Mẹ? Cô căng thẳng gọi người phụ nữ ấy. 

Bà ta có một khuôn mặt tròn, mũi không cao lắm, hàng chân mày đậm tạo ra vẻ hung dữ. Tóm lại là dung mạo bình thường, không có gì nổi bật nhưng có phần sắc sảo, nhìn là biết là người thuộc tầng lớp cao quý. 

Con ngồi xuống đi 

Nói rồi, cô ngồi xuống, bà ta nói tiếp:

"Thiên à, con đã 17 tuổi, cũng sẽ sớm đến tuổi được mai mối, thân phận của con đặc biệt, chắc chắn sẽ gây ra họa" 

Thanh Quân lúc này cũng nắm được phần nào rồi, người phụ nữ này có lẽ cũng biết nam chính là nữ. 

"Cha của con, ông ta sẽ không thích điều này đâu…mà ta cũng thế" 

Khẽ nhíu mày, cô cũng coi như hiểu đôi phần. Trong thế giới này, nam chính là nữ, gia đình hắn rất cực đoan, nói trắng ra quan niệm

"Nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô" trong thời đại này vẫn rất sâu sắc. 

Hình như cái hố đầu tiên cũng được phơi bày rồi, vì từ nhỏ sống trong gia đình thế này nên Bảo Thiên – nam chính bị vặn vẹo tư tưởng.

Hễ gặp ai là sẽ giở trò với người đó, nữ chính Kim Hạ cũng không ngoại lệ. 

Nói đoạn, bà ta đưa cho Thanh Quân một hộp thuốc, là Androgens – Methyltestosterone, một loại thuốc làm tăng nội tiết tố nam trong cơ thể. 

"Ngoan, nghe lời mẹ, con sẽ không thiệt đâu, mẹ cũng chỉ là vì muốn tốt cho con thôi.." 

Cô bật cười, nhìn vào mắt bà ấy: Vâng, cảm ơn mẹ 

Có lẽ vì chột dạ, làm xong chuyện cần làm rồi thì bà ta cũng bỏ đi. 

"Cậu chủ, tôi sẽ chuẩn bị nước cho cậu". Tên người làm ở đó từ lúc nãy giờ bắt đầu lên tiếng. 

Cô khẽ liếc nhìn hắn, 10 phần hết 9 phần hắn là người của bà ta, cô vẫn nên uống thật thì hơn. 

----- 

Khá căng rồi đây… 

Trong bóng đêm, một bóng người nhỏ bé ngồi trong góc không ngừng lẩm bẩm gì đó. 

"Ôi vãi cả giờ, từ tình tiết đoạn này trở đi thì nữ chính sẽ trở thành trâu thành ngựa cho mình, còn bị hành hạ bầm dập thế này…" 

"!!! Quyết định rồi, bỏ chạy là thượng sách" 

Nói rồi cô nhanh chóng vào tủ lấy đồ, vừa xếp xong va li thì trong phòng chợt phát ra ánh sáng lóa cả mắt. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!