"Lão gia, Tam di thái đã tắt thở." Võ phu ngoài sân báo.
Ngón tay tôi run lên, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, một giọt máu lăn xuống.
Hết rồi.
17
"Lão gia, cô hầu này nói không sai, khế ước bán thân là do Lục di thái lén bỏ vào người Tam di thái." Đại phu nhân nãy giờ vẫn chắp tay niệm Phật, bà buông xâu chuỗi xuống, lên tiếng.
Đại phu nhân mặt mũi hiền từ, lòng dạ bồ tát, đối với người hầu cũng rất tốt.
Gia nô trong phủ thường đem mấy vị nữ chủ nhân hậu viện ra bàn tán, Nhị phu nhân ngày ngày điên cuồng đóng cửa không ra, Tam di thái ngang ngược hung hãn, Lục di thái mặt phật dạ lang sói, đều là những người khó chơi.
Duy chỉ có Đại phu nhân là người đoan chính, giữ lễ, hành xử đúng mực, phụng sự chồng và quán xuyến nội vụ đều xuất sắc.
Người hầu thường khen Đại phu nhân quả không hổ là tiểu thư đại gia, ca ngợi phong thái của bà mới đúng là hình mẫu của một phu nhân chính thất.
Đại phu nhân có địa vị không thấp trong phủ, ngay cả Lão gia cũng phải nhường bà ba phần.
Có bà lên tiếng nói thay, ít nhất cũng cứu được Thu Thực đang thoi thóp.
"Người đâu, thả ngay cô hầu ngoài kia ra." Đại phu nhân ra lệnh.
Nghe vậy, tôi ngẩng phắt đầu lên, không ngừng dập đầu cảm tạ Đại phu nhân.
Đại phu nhân mỉm cười gật đầu, vẻ mặt từ bi.
Lúc này, người kinh ngạc khóc lóc lại trở thành Lục di thái, nhưng bà ta còn chưa kịp mở miệng cầu xin Lão gia, đã bị Đại phu nhân ngắt lời: "Lục di thái ghen tuông mù quáng, hãm hại chị em, bại hoại gia phong, vi phạm nữ giới, đem xuống trầm đình."
Lục di thái trợn mắt nhìn Đại phu nhân không thể tin nổi, dường như muốn nói điều gì đó, nhưng bị võ phu bịt miệng lôi đi.
Tôi nhìn ánh mắt bất mãn của bà ta, lòng đầy suy tư.
Nếu Đại phu nhân tận mắt thấy Lục di thái nhét khế ước bán thân cho Tam di thái, tại sao bà không nói sớm không nói muộn, mà đợi đến khi Tam di thái tắt thở mới nói ra?
Hơn nữa, khế ước bán thân vốn luôn ở thư phòng Lão gia, sao lại bị Lục di thái lấy trộm để hãm hại Tam di thái được?
Người có thể tự do ra vào thư phòng, ngoài Lão gia, chỉ có Đại phu nhân.
Chẳng lẽ tất cả là...
Tôi không dám nghĩ sâu, chỉ có thể lén quan sát Đại phu nhân vài lần.
Bà vẫn lần tràng hạt, vẫn khuôn mặt từ bi.
18
Tam di thái bị đánh chết bằng gậy, Lục di thái bị trầm đình.
Thu Thực nửa sống nửa chết, chỉ còn một hơi thở.
Tôi và Xuân Hoa đưa cô ấy về, cho uống ít thuốc thang.
Đêm nay quá nhiều chuyện xảy ra, khiến tôi suốt đêm gặp ác mộng.
Trong mơ, Đại phu nhân từ bi lần tràng hạt, mỉm cười với tôi.
Nhưng khi tôi đi ra sau lưng bà, lại thấy phía sau đầu bà mọc thêm một khuôn mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!