Edit: Bánh
[Warning: Có cảnh tra tấn]
"Em vốn dĩ là một con hồ ly xinh đẹp có đúng không?"
"Con mẹ anh…… mới là hồ ly tinh."
Lục Kính không nói nữa, chỉ sờ vào khóe mắt Doãn Tưu, hốc mắt hồng hồng vừa đẹp lại vừa mê hoặc, hắn lấy cái đuôi ra, cởi quần, túm tóc cậu, dùng dương v*t đã cứng đến rỉ nước đâm vào.
Doãn Tưu không ngờ được Lục Kính sẽ nhịn không nổi mà làm luôn, bị một vật lớn hơn rất nhiều lần so với món sextoy kia tiến vào trong thân thể, cậu gân cổ, phát ra vài tiếng ưm a đứt quãng.
Lục Kính dùng ngón tay nhét vào miệng của cậu, vuốt cằm rồi lại vuốt tóc, sự bao vây vừa quen thuộc lại vừa xa lạ làm hắn muốn ngừng mà không được, dương v*t vẫn đang kiên trì để không bắn ra giờ lại có chút chịu không nổi, đây là hương vị dịu dàng của cậu, mùi hương dịu dàng lại ấm áp của Doãn Tưu khiến hắn luyến tiếc.
Toàn thân Doãn Tưu chỉ có chỗ này là mềm mại mà thôi.
"Thật mềm." Lục Kính cầm lòng không đậu mà cảm thán, hắn buông tóc cậu ra, Doãn Tưu lập tức cúi đầu há mồm thở dốc, năm ngón tay thon dài của người đàn ông đang đặt trên cổ cậu, không phải dây xích, nhưng lại càng đáng sợ hơn cả dây xích.
dương v*t to lớn được bôi trơn, ra vào rất thuận lợi, đâm vào rút ra phát ra tiếng bạch bạch thật lớn, vang vọng trong căn phòng, quẩn quanh bên tai Doãn Tưu đều là tiếng cậu và Lục Kính làm tình.
Eo Doãn Tưu sụp xuống, đôi chân của cậu không chống đỡ nổi nữa, dán vào trên lưng ghế, bị ma sát đến đỏ ửng.
Lục Kính đưa tay ép cậu phải quay mặt lại, hắn đâm một cái, mặt Doãn Tưu lại cọ vào tay hắn một cái, chàng trai đã không còn sức để chống đỡ trận khoái cảm, rên rỉ đứt quãng, chìm vào trong bể dục, Lục Kính giống như một cơn sóng dữ, vô số lần va chạm, không ngừng thọc vào rút ra, tư thế hiện tại của cả hai khiến hắn có thể tiến vào rất sâu, thắt lưng của Doãn Tưu không ngừng khuỵu xuống, người đàn ông vuốt ve từ trên cổ chàng trai xuống, nơi đó giống như đồi núi trập trùng, phập phồng quyến rũ, hắn đưa tay kéo đai quần chữ T trên người cậu, tiếp tục tấn công, tinh dịch màu trắng ngà cùng dịch bôi trơn đã chảy ra đầy trên đất, nhưng hắn không biết mệt mỏi là gì.
Quần chữ T màu đen lại càng tôn lên đường cong eo cùng làn da trắng nõn của Doãn Tưu, nơi đó vừa tinh xảo lại vừa mềm mại, thân thể của Doãn Tưu quá xinh đẹp, quá xứng để bị hắn nắm giữ, bị hắn thưởng thức ngay trong lòng bàn tay.
Ngày ngày đêm đêm, chìm nổi trong biển dục.
Trong ngục giam u ám, cơn sóng tình dục chảy xuôi từ trên người Lục Kính như nhấn chìm Doãn Tưu đang giãy giụa muốn trốn thoát, dục vọng vốn nhạt nhòa đến không thể thấy nổi của Lục Kính giờ lại không ngừng lên men, biến nhà giam thành chốn bồng lai tiên cảnh.
Vào trong ngục giam, Lục Kính chính là một con thú đang động dục, ra khỏi cửa, hắn là kẻ áo mũ chỉnh tề, cao quý lãnh đạm, là kẻ thống trị đứng trên vạn người.
Lục Kính nhìn người đẹp đang lung lay sắp sụp đổ trong lòng mình, hỏi: "Doãn Tưu, ở trong ngục giam hay là ở trên giường của tôi, em chọn đi."
Chọn cái nào thì lại chả như nhau, ở nhà giam cũng bị chịch, lên giường cũng bị chịch, ở đây thì là bị "tra tấn", còn về giường lại lại có chút ái muội mập mờ.
Thế là cậu nắm lấy cánh tay Lục Kính, hung hăng: "Khỏi, chỗ nào mà không phải là chỗ của Lục Kính anh?"
Lục Kính đoán được câu trả lời của cậu, chỉ là đầu óc hắn có chút nóng lên nên mới buột miệng hỏi, nhưng vẫn không tránh khỏi thất vọng khi nghe thấy những lời đó, thế là hắn đành dùng dương v*t để dạy dỗ lại người kia, phần đàn ông bỗng trở nên cứng rắn hơn bao giờ hết, không ngừng phình to, không ngừng bắn tinh.
Xuyên Sơn bay tới, đậu vào trên cửa sổ nghiêng đầu xem Doãn Tưu đang bị Lục Kính ôm vào lòng, nó tự biết đây đang không phải là lúc để truyền tin.
Doãn Tưu bị Lục Kính ôm lấy mà làm, từ bả vai dày rộng của hắn, Doãn Tưu nhìn về phía Xuyên Sơn, đôi môi đỏ bừng hé mở, nhỏ ra nước bọt trong suốt, người đang vùi mặt vào ngực cậu đang liếm mút đầu v* đỏ tươi một cách không biết mệt mỏi, dương v*t của hắn như một công tắc hẹn giờ, vừa nhìn thấy Doãn Tưu liền mất khống chế, lập tức cương cứng.
Doãn Tưu chịu không nổi, dương v*t thô to kia hình như càng lúc càng dài, càng thô to, luôn thúc vào chỗ sâu nhất trong thân thể cậu, càng lúc càng hướng vào sâu bên trong…
"Quá sâu…… rút ra ngoài……" Doãn Tưu ấn vào cổ Lục Kính, đẩy hắn ra, giọng điệu có chút cầu xin, "Đau……"
"Em nói dối," Lục Kính vuốt ve phần xương hơi nhô ra của chàng trai, hơi ngẩng đầu lên nhìn Doãn Tưu, lập tức vạch trần, "Em kẹp tôi chặt như vậy, đau cái gì?"
"Xin anh…… Lục Kính, tôi xin anh……" Doãn Tưu thấy Lục Kính không có xu hướng chậm lại, khóc càng thành khẩn, nước mắt tuôn trào.
Lục Kính ngẩn ra, nhưng rất nhanh sau đó, hắn liền nhớ tới lúc Doãn Tưu phối hợp diễn kịch với mình, thế là lại quay về vẻ bình thường, ôm Doãn Tưu chặt hơn, không muốn tha cho cậu, cũng không muốn bị cậu mê hoặc nữa, hắn đẩy nhanh tốc độ, càng đâm vào, dây xích trên tay Doãn Tưu lại càng lắc lư theo, ngón tay trắng nõn cuộn tròn, siết lấy gấu áo hắn, đẹp đến nao lòng.
Lục Kính cảm nhận rõ được một vách ngăn bên trong Doãn Tưu, chỉ cần hắn thúc vào đó một chút, Doãn Tưu lại càng run rẩy, hắn khom lưng hôn lên ngón tay cậu, hắn bóp mông thịt của cậu, không ngừng đâm vào chỗ đó.
"Không…… Không cần……"
Doãn Tưu thật sự rất sợ, hơi thở của Lục Kính phun lên cổ cậu, dương v*t vẫn không ngừng tấn công vào chỗ rào cản kia, ức hiếp Doãn Tưu đến nỗi không còn đường lui.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!