Chương 46: (Vô Đề)

Nhìn vào bức tranh, cuối cùng Tang Lê cũng nhận ra mối hiểu lầm giữa mình và Quảng Dã.

Khi mới chuyển đến Vân Lăng sống trong gia đình nhà họ Quảng, Tang Lê từng nghĩ rằng một đại thiếu gia như vậy sẽ rất khó ưa. Thậm chí còn rất có thành kiến với cậu. Sau này khi đã trở thành bạn bè, rồi cậu nói thích cô, phản ứng đầu tiên của cô chính là nghi ngờ và tìm cách né tránh.

Tối hôm thứ ba đó, Tang Lê chỉ trích Quảng Dã vì cái đam mê chinh phục ba phút của cậu. Vì thế, cô không muốn lãng phí thời gian vì cậu nữa. Nhưng nghĩ lại xem, nếu cô đi tỏ tình người mà mình thích lại bị từ chối tuyệt tình như vậy thì cảm xúc của cô lúc ấy sẽ như thế nào?

Mặc dù tính tình Quảng Dã không tốt, nhưng cậu chưa bao giờ muốn làm tổn thương cô cũng chưa bao giờ chính miệng nói rằng mình sẽ đối tốt với cô.

Tang Lê nhìn bức tranh, hốc mắt toàn là nước.

Cô ở lại đó một hồi lâu.

Một lát sau, lão Trương gọi điện thoại hỏi:

"Cô Tang Lê đang ở đâu vậy? Tôi chuẩn bị xuống núi rồi."

Tang Lê khịt khịt mũi:

"Chú đợi chút, cháu xuống ngay đây ạ."

Tang Lê lấy điện thoại ra, chụp ảnh lại bức tranh rồi lưu vào một album riêng, sau đó cất bước về phía trang trại.

Lão Trương nhìn thấy cô với hai mắt đỏ hoe, nghi ngờ hỏi:

"Cô sao thế?"

Tang Lê vội vàng lắc đầu:

"Cháu không sao đâu ạ."

Cuối cùng, hai người lên xe đi xuống núi.

Tang Lê nhìn ra ngoài cửa sổ, lão Trương như đột nhiên nhớ tới điều gì, quay lại hỏi cô:

"Cô Tang Lê, ngày mai cô đi thi đúng không?"

Cô lấy lại bình tĩnh trả lời: "Vâng ạ."

"Mấy giờ bắt đầu khởi hành?" Lão Trương hỏi.

"Tám giờ ạ, chú đợi cháu ở cổng nhé!"

"Được rồi, ngày mai tôi sẽ đưa cô đi, buổi tối về cô gọi điện tôi sẽ lại đến đón."

Tang Lê nhẹ nhàng đáp lại.

Lái xe từ ngoại ô về thành phố, khoảng nửa tiếng sau Tang Lê về đến nhà.

Khi cô trở về, quản gia lập tức chạy ra bảo cô rằng bữa tối đã hâm nóng cho cô rồi.

Hôm nay Tống Thịnh Lan đi công tác ở thành phố gần đó, phải đến ngày mai mới về. Quản gia cũng nhắc đến việc bây giờ Quảng Dã chưa về nhà.

Tang Lê ngạc nhiên: "Quảng Dã chưa về ạ?"

"Vâng. Tôi cũng không biết cậu chủ đi đâu. Hôm qua còn ra ngoài rất muộn, mãi đến một hai giờ sáng mới về."

Quản gia khó hiểu thở dài:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!