Editor: phuong_bchii
Beta: bethonhocon
___________________
Vu Chu rất coi trọng bữa ăn lần này, vì nó liên quan đến việc nàng có thể giữ được hình tượng lịch thiệp trước người bạn mới
- Tô Xướng hay không.
Vì vậy, nàng đã loại trừ những món ăn bất tiện như sườn cừu phải gặm xương, tôm hùm cần bóc vỏ, và lẩu cay dễ làm người ta vừa ăn vừa sụt sịt ch** n**c mũi. Trên ứng dụng đánh giá nhà hàng, nàng lọc danh sách theo tiêu chí: "giá trung bình đầu người" từ cao xuống thấp, thấy vẫn quá đắt, lại chuyển sang lọc theo "ưu tiên không gian", và cũng sắp xếp từ trên xuống dưới.
Nàng chọn được năm nhà hàng có mức giá hợp lý nhất, nhớ đến Tô Xướng từng nói cô ấy thực sự rất bận, do đó nàng chu đáo mà không gửi từng cái một, mà tận dụng thời gian làm việc để "mò mẫm" làm một cái... PPT.
Vào thời điểm đó, có lẽ Vu Chu cũng chưa từng nghĩ rằng mình sẽ trở thành người đầu tiên mà Tô Xướng gặp, làm PPT chỉ để chọn nhà hàng cho một buổi hẹn.
Sau khoảng nửa tiếng, cô ấy mới trả lời một cái "?".
"Em nghĩ công việc của chị rất bận, phải mở từng nhà hàng để xem thì sẽ khá phiền phức, nên em đã tổng hợp sẵn hình ảnh về không gian, địa chỉ và các món đặc sản của từng nơi, chị chỉ cần nhìn lướt qua là có thể chọn ngay." Giọng Vu Chu ngọt ngào khi giải thích. Lúc đó, nàng đang thưởng thức một chiếc bánh pudding rất ngon ở căn tin công ty và cảm thán rằng cuộc sống dân công sở tuần này cuối cùng cũng có chút hy vọng rồi.
Bên kia, Tô Xướng lại yên lặng.
Vu Chu ngậm thìa, hút nhẹ lớp sốt caramel, rồi nhắn tiếp: "Chị lại bận rồi sao? Không sao, lúc nào rảnh xem cũng được."
Ba mươi giây sau, tin nhắn từ Tô Xướng đến: "Chị đang cười."
"?" Vu Chu lúng túng, "Chị cười không gõ 'ha ha ha ha' sao?"
Đối phương đang nhập...
Lại ba mươi giây nữa, tin nhắn đến: "Cười cũng cần gõ sao?"
"Phụt", lần này Vu Chu bật cười thành tiếng. Trong căn tin ồn ào, tấp nập người qua lại, dường như nàng nghe thấy rõ ràng một tiếng cười khẽ của Tô Xướng
- nhẹ nhàng như tấm lụa mỏng lướt qua tầm mắt mọi người, thoáng qua rồi biến mất.
"Hình như không cần, ha ha." Vu Chu lại nhấm một thìa đồ ngọt, khóe mắt cong cong.
Nàng nhạy bén nhận ra bản thân mình đang để tâm đến Tô Xướng, nhưng nàng cho rằng điều này rất bình thường. Là một tác giả, không, hoặc có lẽ là trước cả khi trở thành tác giả, nàng vốn đã mang trong mình sự tò mò và khao khát khám phá. Nàng thích quan sát, thích trải nghiệm thế giới, và Tô Xướng là một nhân vật mà nàng chưa từng gặp qua, hoặc có thể nói, tựa như một người đến từ thế giới khác.
Thanh tao, cao quý, hàm súc, và đầy nét bí ẩn.
Cảm giác thần bí có sức hút vô cùng lớn đối với một Song Ngư như Vu Chu. Họ là những kẻ sinh ra để mộng mơ, yêu thích dùng trí tưởng tượng để khám phá hố đen sâu thẳm không đáy.
Sự khao khát khám phá này là một điều tốt, chỉ cần Tô Xướng không phản cảm, Vu Chu rất muốn làm bạn với cô. Cũng không hẳn như Hoả Oa đã nói
- thu thập tư liệu thực tế một cách thực dụng, nhưng khách quan mà nói, tác giả giống như một miếng bọt biển, càng hấp thụ nhiều trải nghiệm và kinh nghiệm, thì những suy nghĩ có thể vắt ra cũng càng nhiều hơn.
Tác phẩm là sự phản ánh trung thực nhất, nó bộc lộ trọn vẹn sự phong phú và nông cạn của người sáng tạo, không gì có thể che giấu.
Bởi vậy, Vu Chu dĩ nhiên không bài xích việc giúp cho bản thân trở nên phong phú hơn. PS: Trong phạm vi an toàn.
Giống như khi làm việc với người môi giới, dù không quen với lời lẽ trơn tru của anh ta, Vu Chu vẫn cẩn thận ghi nhớ cách nói ấy, cho rằng trải nghiệm mồ hôi nhễ nhại giữa cái nóng oi ả của mùa hè cũng coi như có thu hoạch.
Với Vu Chu mà nói, đây là một tuần bận rộn nhưng đầy mong đợi: cuối cùng cũng chốt được nhà, sếp giao một dự án mới, lâu lâu nhắn vài câu với Tô Xướng, tiến độ tình bạn tăng lên khoảng 5% (hoặc có lẽ chỉ là ảo tưởng đơn phương của riêng nàng).
Vu Chu sắp xếp đâu vào đấy cho cuộc hẹn ăn uống vào thứ bảy. Buổi sáng, nàng đi ký và trả tiền đặt cọc nhà. Buổi trưa vừa vặn chạy tới trung tâm thương mại đã hẹn.
Nhà hàng Tây ở tầng bốn, dù nằm trong trung tâm thương mại nhưng không gian bên trong rất tốt. Những chiếc bàn trắng tinh được sắp xếp ngay ngắn, ly cao chân và bộ dao muỗng nĩa phản chiếu ánh sáng lung linh, tiếng vĩ cầm du dương và hương thơm thoang thoảng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!