Chương 49: (Vô Đề)

Vu Chu mơ một giấc mơ, trong mơ cá nhỏ ở trong lòng bàn tay nàng phun bong bóng, bơi tới mặt nước, "Bùm" một tiếng vỡ, vỡ ở trong lòng bàn tay, giống như Tô Xướng hôn nàng tê dại.

Hơn 7 giờ, chuông báo thức không kêu, nàng liền tỉnh dậy, lăn qua lộn lại càng ngày càng tỉnh táo, ôm gối một lát, quyết định đi tìm Tô Xướng.

Suy nghĩ một lát, rửa mặt đánh răng trước.

Không gõ cửa, bạn gái có thể không gõ nhỉ? Vu Chu rón rén mở cửa đi vào, phòng của cô thơm quá, mặc dù lớn như vậy, mỗi một tấc vẫn có mùi vị trên người Tô Xướng.

Trên giường có chút nhấp nhô, Tô Xướng nghiêng người ngủ ở giữa.

Cô ngủ rất nông, nghe thấy tiếng bước chân của Vu Chu liền tỉnh dậy, đôi mắt còn nhèm nhèm, cười với nàng: "Sớm vậy sao?"

Giọng mũi miễn cưỡng, nói xong vươn cánh tay, gối đầu lên trên.

Vu Chu vẫn cảm thấy không chân thật, đây là bạn gái nàng sao? Dáng dấp giống như minh tinh, mới vừa tỉnh ngủ đã đẹp như vậy, nàng cũng xem qua một số cảnh minh tinh trong chương trình giải trí vừa thức dậy, có vài cảnh còn không đẹp bằng Tô Xướng.

Lông mày của cô tinh tế, không giống Hoả Oa, tẩy trang xong giống như cái trứng kho.

Môi tươi mịn, dáng môi cũng rất đẹp, hơn nữa lúc di chuyển, đặc biệt có giọng điệu, không giống lúc Nhị Dương đi học thích lột da chết trên môi.

Còn có mũi của cô, lúc học đại học Thẩm La Quân cũng đủ xinh đẹp, nhưng còn ngại mũi của mình vẫn chưa đủ đẹp, lên mạng mua kẹp mũi Hàn Quốc về mỗi ngày kẹp lên mặt, nhưng mũi của Tô Xướng không chỉ rất cao mà lỗ chân lông cũng rất nhỏ.

Mặt Tô Xướng tinh xảo đến mức, bạn sẽ cảm thấy chất sừng, da chết gì gì đó, đều không liên quan đến cô.

Vu Chu trong lòng xoắn giọng gào lên, thật sự là bạn gái của nàng sao? Bạn gái của Vu Tiểu Thuyền à?

Thành tích thi đại học không tốt, xin việc không vào được đơn vị tốt, lúc hai tuổi bị viêm não suýt chút nữa thì chết, thật ra đều ở đây chờ đúng không? Trời muốn thương xót nàng.

Người nằm ở trên giường sẽ không ngờ tới, trong vòng hai phút này, trong lòng Vu Chu đã giẫm đạp lên bạn bè quen biết một lần, cũng đếm lại nhấp nhô nửa đời trước một lần.

"Chị còn chưa dậy à?" Vu Chu vỗ chăn Tô Xướng, đột nhiên nhăn nhó, quay xong lại cảm thấy hành động của mình giống như Thanh Hà, đâu có giống cô bé mới vào bể tình.

Tô Xướng buồn ngủ nhìn điện thoại: "Mới 7 giờ."

"Một ngày bắt đầu từ buổi sáng." Vu Chu chắp tay sau lưng, lắc lư thân thể.

Nàng cũng không biết ngày đầu tiên mình nói chuyện với bạn gái sao lại là một ngày như vậy.

Tô Xướng nhẹ nhàng khéo léo cười, kéo tay nàng, nỉ non: "Ngủ thêm một lát, lên đây."

Ai nha, cái này thật không tốt. Vu Chu rụt rè, nhưng mắt nhìn chăn mềm mại cùng Tô Xướng mềm mại, lòng cuồng động.

Đã sáng rồi, thời gian rất trong sạch, Vu Chu nhanh chóng tự thuyết phục mình, cởi dép lê chui vào chăn.

Tô Xướng đắp kín cho nàng, Vu Chu nằm ngửa với tâm trạng hơi ngại ngùng, cảm giác tư thế này có chút sửng sốt, liền xoay qua, nằm nghiêng về phía Tô Xướng.

Chống cổ, trải mái tóc dài lên gối, như vậy có vẻ đẹp hơn một chút.

Mặt đối mặt hô hấp, Vu Chu bắt đầu may mắn, chính mình vừa rồi đi rửa mặt đánh răng trước. Nhưng Tô Xướng thế nào cũng không cần rửa mặt, vẫn thơm thơm, nàng sẽ không đeo kính lọc lên mũi chứ, gặp ma rồi.

Trong chăn ấm áp, lông ngỗng bao bọc nàng, mùi gỗ bao bọc nàng, ánh mắt Tô Xướng cũng bao bọc nàng, thân thể hai người chỉ cách nhau mấy chục cm, Vu Chu cử động cổ chân, có lẽ có thể đụng tới bắp chân Tô Xướng.

Vu Chu chống chăn, cảm thấy hơi nóng, Tô Xướng ở trong chăn nắm tay nàng, đầu ngón tay đối đầu ngón tay, tiến tiến lùi lùi như đàn dương cầm.

Một lát sau, Tô Xướng lại dựa vào, giống như tối hôm qua, hôn lên trán nàng.

Sau đó lui về, nghiêng mặt, ý cười nạp vào trong mắt.

"Nụ hôn chào buổi sáng, đúng không?" Vu Chu vỡ vụn nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!