Chương 48: (Vô Đề)

Tô Xướng là bạn gái của Vu Chu.

Lần thứ 99 trong lòng Vu Chu nói những lời này. Ngồi ở trên nói những lời này với cây cổ thụ  xe trước kính chắn gió, ấn cửa sổ xe dựa vào mép cửa xe nói những lời này. Tình nhân dắt tay với lan can ven đường, chú dắt chó đi dạo, đứa trẻ cầm bóng bay đi từng bước một, học sinh vừa học xong ném quả táo trong tay.

Thế giới là một chiếc đèn kéo quân cỡ lớn, đan xen với những bí mật muôn màu muôn vẻ.

Bí mật của Vu Chu là, nàng và Tô Xướng yêu nhau rồi.

Nàng lén gửi tin nhắn cho Hoả Oa, sau đó đặt điện thoại lên đùi, lại dựa vào cửa sổ xe.

Tô Xướng quay sang nhìn nàng, cảm thấy rất thú vị, từ lúc lên xe đã không nói chuyện với cô, im lặng nhắn tin WeChat, im lặng lướt Weibo, sau đó im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Sau khi xác định mối quan hệ là như vậy sao? Tô Xướng không biết, cô chỉ là bỗng nhiên cùng Vu Chu liền im lặng như tờ, trước khi tỏ tình nhìn thấy đường dành riêng cho người đi bộ thiếu hai vạch đều muốn nói cho cô gái bên cạnh, hiện tại cả đường đi đều đưa lưng về phía cô.

Tô Xướng hắng giọng, hỏi: "Đi đâu?"

Vu Chu ngẩn ra, quay đầu nhìn cô, đóng cửa sổ xe lại: "Hơi muộn rồi, em phải về, ngày mai còn phải đi làm."

Đèn xanh đèn đỏ, Tô Xướng dừng xe lại, nghiêng đầu về phía nàng, giọng điệu nũng nịu không dấu vết: "Có thể không đi làm không?"

Trời ạ... Trái tim Vu Chu đột nhiên liền đập thình thịch thình thịch.

Đây không phải trách nàng chứ, bạn gái, Tô Xướng, bạn gái Tô Xướng đó chính là buff vô địch, ai có thể cầm giữ được, ai cũng cầm giữ không được.

"Ngày mai chị cũng không đi làm." Tô Xướng chậm rãi chớp mắt, nhẹ giọng nói.

"Vậy chị đương nhiên không đi làm rồi, chị vốn cũng không đi làm đúng giờ mà," Vu Chu đỏ mặt, c*n m** d***, "Hơn nữa, gần đây chị cũng đâu có việc gì."

Giọng thấp đến khe hở điều hòa trong xe.

Tô Xướng sửng sốt, mi tâm khó có thể tin nhăn thành một đống ở giữa, có chút buồn cười ngồi thẳng người, tay gõ không có quy tắc trên tay lái, chờ đèn đỏ chuyển màu.

A cái này...

Tổn thương nha, người là một CV nhỏ bé, vốn phấn đấu đã không dễ dàng, ít việc cũng là bởi vì lúc trước cổ họng không khoẻ, làm bạn gái nên cổ vũ cô dốc sức làm lại, dũng cảm leo l*n đ*nh cao chứ.

Nghĩ tới đây, Vu Chu lại đột nhiên tò mò, nghề CV này rốt cuộc kiếm được bao nhiêu, Tô đại tiểu thư làm việc một tháng, có thể mua nửa chân giò hun khói sao? Một bàn như vậy, Tô Xướng thật đúng là rất có lý tưởng.

"Vậy," lúc xe khởi hành, nghe Tô Xướng nói, "Đến nhà chị, ngày mai lái xe đưa em đi làm."

Tim Vu Chu đột nhiên loạn nhịp. Nói đến lại buồn cười, một khi xác định quan hệ, ý nghĩa của lời mời liền không giống nhau, ví dụ như hiện tại nàng nghe những lời này, nghe thế nào cũng thấy có đen tối.

Nhớ tới bộ dạng Đới Huyên hỏi nàng "Còn chưa làm à".

Nhưng Vu Chu nghĩ không ra cùng Tô Xướng làm, vừa nghĩ, nàng liền hoảng, có chút không thở nổi cái loại này, cảm giác giống như sao chép bài tập bị giáo viên hỏi hai đứa sao lại sai giống nhau như đúc, nàng cố gắng xem đề muốn tìm cái lý do qua loa cho qua, xem cũng xem không hiểu, sống lưng đổ từng cơn mồ hôi lạnh.

Nói thật, nàng cũng không phải loại người cực kỳ bảo thủ, nhưng nàng sợ, nếu mình thẳng thắn thành khẩn gặp lại Tô Xướng, có thể sẽ biểu hiện rất kém cỏi.

Cũng có thể, Tô Xướng nhìn nàng cho tr*n tr**, phát hiện bên trong nàng cũng không phải đẹp như vậy, liền đột nhiên cúi đầu.

Hơn nữa, nàng suy nghĩ một chút dưới quần áo Tô Xướng, trời ạ, con ngươi cũng không biết nên để ở đâu.

Tóm lại cũng rất hồi hộp.

Cô bẻ tay mình, đầu óc nóng lên, nói: "À, vậy em tự về nhà nhé."

?

Lại là đèn đỏ, Tô Xướng lại dừng lại. Vu Chu rất im lặng, con đường này có cần thiết không, rõ ràng xe cũng không có mấy chiếc, sao đèn đỏ nhiều dữ vậy?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!