Mười phút sau, Vu Chu nhận được tin nhắn của Tô Xướng, nói cô về đến nhà rồi, hai người chúc nhau ngủ ngon, Vu Chu không muốn quấy rầy cô, cho nên không nói chuyện nữa.
Lại mười phút sau, Hoả Oa gửi WeChat tới: "Xin lỗi chị đi, chị dạy em theo đuổi Tô Sướng."
"* Tô Xướng."
Vẫn là thói quen gọi sai tên.
Vu Chu cười hừ một tiếng, nghi ngờ: "Cậu có thể có cách?"
Hoả Oa không trả lời, ba phút sau kéo một nhóm, Hoả Oa, Vu Chu còn có Nhị Dương, khai bàn nói: "Nhị Dương trước đây từng cong, cậu kể tình huống của cậu cho cậu ấy nghe."
A cái này...
Vu Chu còn chưa mở miệng, Nhị Dương cắn quả táo, ngáp một cái: "Tình huống gì?"
"Cậu gửi ảnh trước đi, cháo, cậu có ảnh của chị ấy không, cậu đăng vào nhóm, coi đây là bối cảnh ha." Hoả Oa thèm thuồng, cũng đi vào tủ lạnh lấy đậu phộng kho ăn thừa ra.
"Mình không có ảnh của chị ấy," Vu Chu đột nhiên nhanh trí, "A a a, có chụp lén, các cậu đừng truyền ra ngoài đấy."
Nàng sợ mang đến bất tiện cho Tô Xướng, nhưng hai người này là bạn từ nhỏ đáng tin cậy, bởi vậy Vu Chu lướt album tìm được tấm ảnh chụp nghiêng trước đó, gửi vào trong nhóm.
Mạng của Nhị Dương không tốt, đợi nửa ngày mới tải ra, sau đó đẩy đẩy kính mắt: "Ai vậy? Lưu Diệc Phi?"
"Vãi." Vu Chu hết chỗ nói rồi, sao có thể nhận sai, không giống, ngoại trừ vừa cao vừa trắng vừa đẹp, hi hi.
"Xuất sư bất lợi," Hoả Oa thở dài, "Quên mất cậu ấy mù mặt, là mỹ nữ cậu ấy đều nghĩ là Lưu Diệc Phi."
Nhị Dương gặm một miếng táo, "Rắc" một tiếng.
"Crush của cậu ấy, crush của Chúc, cậu xem thử thế nào." Hoả Hoa bóc đậu phộng, thuận tiện nhắc nhở Nhị Dương thái độ cung kính một chút, "Cũng có thể là chị dâu tương lai của cậu ha."
Nhị Dương ghé sát vào màn hình, đeo kính nhìn ảnh của Tô Xướng: "Chị dâu ý là, Chúc bảo cong rồi, còn là 1 á?"
"Không không không, mình không phải 1." Mặt Vu Chu lại đỏ, "Mình không phải."
"Vậy chị ấy là?"
"Chị ấy, chị ấy cũng không phải." Giọng Vu Chu như ruồi muỗi, một lát sau mới bắt đầu sắp xếp lại chân tướng, "Cậu đừng nghe Hoả Oa nói lung tung, mình chỉ là rất có cảm tình với chị ấy, nhưng không biết người ta nghĩ như thế nào, hơn nữa, mình cũng không biết mình có cong hay không, mình chưa từng thích con gái."
"Rất đẹp, nhìn rất cao." Nhị Dương trầm ổn hơn nhiều, bề ngoài cũng là kiểu học thuật.
Lúc trước yêu một cô gái làm người mẫu hơn nửa năm, cô gái kia luôn chơi trò mập mờ, Nhị Dương chịu không nổi, chia tay, trước khi chia tay ở trên đường cái tát nhau một cái, hoàn thành quy trình drama đồng tính nữ mà một số người hay trêu chọc.
Cũng bởi vì người yêu cũ là người mẫu, điểm chú ý của Nhị Dương là có cao hay không.
"Chị ấy 1m72." Vu Chu nói, không biết như thế nào, có chút thẹn thùng.
Hoả Oa ghét nhất là lãng phí thời gian, nhai đậu phộng nói: "Cậu ấy không biết người ta có thích cậu ấy hay không, nhưng cậu ấy nói, Tô Xướng muốn hôn cậu ấy. Ồ, người bạn này tên là Tô Xướng, xướng trong ca hát ha."
Đừng lầm, lầm rồi, cẩn thận Vu Chu cào cô ấy.
Nhị Dương nhíu mày: "Tính chủ quan của "muốn" hôn quá mạnh, có chứng cứ nào khách quan động lòng hơn không?"
Trên mạng có câu nói rất thịnh hành, "Ba ảo giác lớn nhất đời người, trong đó đứng thứ nhất chính là —— Cô ấy thích tôi".
Vu Chu cũng không biết, mình rõ ràng không muốn làm gì, nhưng tại sao lại bị động lại chủ động tham gia hội nghị điện thoại này, càng quỷ dị hơn chính là, nàng lại có chút hưởng thụ. Cùng bạn bè bàn luận khả năng Tô Xướng thích mình, chuyện này vốn cũng đủ k*ch th*ch.
Hơn nữa, nghe được người khác nói ra hai chữ "Tô Xướng", đêm nhớ nhung cũng không dài như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!