Có một đám lửa thiêu đốt người, sinh sôi từ bụng dưới, nhanh chóng nhảy lên trên, vọt tới lồng ngực trống rỗng của Vu Chu.
Trái tim đau quá, giống như bị bọt nước căng to, lại giống như bị rong rêu trói buộc phải vung vẫy.
Trong lồng ngực là nước, vậy lửa thì sao? Lửa rơi vào trong mắt lỗ tai, ấm áp dễ chịu mà thiêu đốt.
Kỳ diệu, cảm giác xa lạ, Vu Chu bị trêu chọc mạnh mẽ, trước kia đối tượng thầm mến nhận nước nàng đưa, nàng cũng chỉ khẽ dậm chân trong lòng, mà Tô Xướng là một cô gái, cô chỉ dùng nhẹ nhàng nói một câu, không có chạy kịch liệt dưới ánh mặt trời chói chang, cũng không có nụ cười rạng rỡ như mặt trời chói lọi, lại khiến lòng Vu Chu nhộn nhạo.
Tô Xướng dừng lại ba giây, Vu Chu đang suy nghĩ cái gì vậy? Nàng đang học thuộc thành ngữ, trong lòng nhộn nhạo, tâm tư lãng đãng, tâm hồn rung động, trái tim lắt lay.
Thuộc bốn câu, không có hơn.
Sau đó Vu Chu nhớ lại, cũng muốn tại sao những lời này lại có lực trùng kích lớn như vậy. Đại khái là bởi vì, Tô Xướng là một người trông có vẻ không có thất tình lục dục, mà hai chữ "bạn gái", chính là thất tình lục dục.
Cảm giác xung đột đạt đến đỉnh điểm, liền trở thành k*ch th*ch.
Mà hai chữ "của chị", đại biểu cho h*m m**n chiếm hữu.
Nhưng lúc ấy, Vu Chu không suy nghĩ được rất rõ ràng, chậm chạp hoàn hồn, ngồi xổm xuống bên cạnh sô pha Tô Xướng, hai tay vịn vào tay vịn, cổ họng như mèo nhỏ nhỏ giọng hỏi cô: "Có phải chị nói thật không?"
Đúng vậy, là hợp lý hơn. Danh chính ngôn thuận đi đến quán bar, nếu gặp phải tình huống đặc thù, còn có thể làm bia đỡ đạn.
Hai mắt Vu Chu sáng lấp lánh, có chút phấn khích. Ngồi xổm xuống theo bản năng, là để ngăn chặn nhịp tim đập.
Nàng vẫn luôn tò mò, đề nghị giả làm bạn gái của Tô Xướng khiến nàng cảm thấy k*ch th*ch hơn. Giả làm les, còn là với Tô Xướng, ha ha ha.
Nàng và Tô Xướng đối mặt thay đổi vị trí trên dưới, bởi vì phản ứng ngoài dự đoán của nàng mà Tô Xướng mím môi cười: "Vui vẻ vậy sao?"
Vu Chu lau sạch khuôn mặt, mái tóc ướt sũng giống như vạch đen: "Có một chút, cảm giác rất k*ch th*ch, em còn chưa tới les bar bao giờ. Nhưng không biết nên giả bộ như thế nào."
Ánh mắt nàng nóng lòng muốn thử, cảm thấy mình và Tô Xướng nói chuyện lại thân thiết hơn rất nhiều. Con gái thành lập quan hệ thường trong nháy mắt, ở chỗ cảm giác đồng minh, ở chỗ cùng nhau có được một lần bí mật vượt qua tiêu chuẩn.
Nó có thể được gọi là trái với lẽ thường, có thể được gọi là đỏ mặt tim đập.
"Vậy em ngẫm lại đi, chị đi rửa mặt." Ngón trỏ Tô Xướng gõ bên cạnh tay Vu Chu, đứng lên đi vào phòng tắm.
Bởi vì buổi chiều đã tắm rồi, cho nên Tô Xướng không trở về phòng tắm trên lầu, mà ở dưới lầu đánh răng rửa mặt, chăm sóc da, lúc đi ra, Vu Chu cũng chưa trở về phòng, mà ngồi xổm bên cạnh sô pha, dùng khăn giấy lau sàn.
"?" Tô Xướng đi qua, "Đang làm gì vậy?"
Vu Chu rất ảo não: "Em vừa mới phát hiện nước trên tóc rơi xuống sàn nhà của chị, đều có nước đọng, em dùng khăn lau nửa ngày, vẫn còn, hơn nữa càng lem, tại sao có thể như vậy..."
Nàng nghiêm túc nghiên cứu, cái bóng cuộn tròn lại.
Nhưng thật ra không quan sát dì giúp việc quét dọn như thế nào, Tô Xướng đứng bên cạnh nàng, cũng cúi đầu nhìn: "Không sao, thứ tư dì dọn nhà sẽ đến, chắc dì ấy có dung dịch chuyên dụng."
Vu Chu cắn tay, hình như đã nghe nói có những loại sàn cực kỳ khó xử lý, có một chút hơi nước cũng không được: "Vậy lỡ như làm không tốt thì phải làm sao, em phải bồi thường sao?"
Tô Xướng khẽ cười: "Làm không tốt rồi nói. Đứng lên đi."
"A." Vu Chu muốn đứng dậy, còn chưa hành động lại đột nhiên "ui" một tiếng, nắm tay đặt lên mu bàn chân.
"Có chuyện gì vậy?"
"Ngồi xổm tê chân rồi." Vu Chu cười ha ha, dọa Tô Xướng giật mình.
Vu Chu cũng không muốn, nhưng nàng chính là như vậy, sợ sẽ cười, đau sẽ cười, bị tê cũng sẽ cười.
Tô Xướng lại cười, không khom lưng, nhưng đưa tay cho nàng, hư ảo cử động hai ngón tay, Vu Chu bám lấy cánh tay cô đứng lên, một chân nhảy hai cái, đỡ lấy tường bên cạnh: "Cảm ơn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!