Người dịch: A4L ~
Ngay lập tức, đám người Vương Mãnh liền hiểu ngay, bảo vật mà Yến Thập Tam coi trọng, chỉ sợ không đơn giản.
-
"Tiên trưởng, không mắc, không mắc, chỉ 1,200 miếng Linh Trì Huyết Tủy, nếu như tiên trưởng không muốn, thì tại hạ có thể giảm giá cho, vì ngài là khách nhân đầu tiên của cửa hàng, thế nên tại hạ giảm giá cho ngài 1,000 miếng, giá này không thể giảm được nữa rồi."
Lão bản lập tức linh cơ nói ngay.
Yến Thập Tam vỗ bả vai Tả Hoa nói:
"Lão bản, huynh đệ ta quá hiền hậu, lại vừa ý thanh bảo kiếm này của ngươi, thế mà ngươi lại muốn 1,000, quá mắc. 800 thôi."
Tả Hoa có chút khó hiểu, thoáng cái bị Yến Thập Tam làm cho hồ đồ, hắn lúc nào vừa ý thanh bảo kiếm này? Tuy hắn không có nhãn lực, nhưng cũng có thể nhìn ra được thanh bảo binh này là hàng thấp kém!
-
"Tiên trưởng, ngươi cũng quá ác đi, 900, không thể bớt nữa." Lão bản cắn giá, không chịu giảm.
Cuối cùng, Yến Thập Tam cùng lão bản trả giá một phen, sau cùng, lão bản cũng cắn răng chịu đựng nói:
"400, không thể ít hơn được nữa, thấp hơn ta không bán."
-
"400 Linh Trì Huyết Tủy, sư huynh có không?"
Yến Thập Tam nhìn qua Tả Hoa nói.
Tả Hoa tính toán một cái liền nói:Có. Hiện tại, hắn đã là đệ tử Vãn Vân Tông rồi, cũng được sư tổ coi trọng, cho nên, tiền so với trước kia nhiều hơn nhiều.
-
"Ai, ai kêu sư huynh của ta như thế yêu thích."
Yến Thập Tam làm bộ dáng thương tiếc, hướng lão bản nói:
"Lão bản, giá 400 này, có thể nói là hơi mắc. Tặng kèm thêm một vật phẩm nữa thì sao? Tặng ta cái con rùa ấy đi có được không? Người ta nói, rùa đại biểu cho sự trường thọ, sống lâu."
Lão bản nhìn theo hướng ngon tay Yến Thập Tam chỉ, chỉ thấy tại một nơi hẻo lánh có một con kim quy phủ đầy bụi. Nếu như Yến Thập Tam không chỉ, thì hắn đã quên bén thứ này rồi.
Năm đó, có một tên gia hỏa đem thứ này ra bán với cái giá rất thấp, hắn nhất thời tham đồ vật, nên bỏ tiền ra mua về, không nghĩ tới, thứ này lại phế đến như thế.
Chuyện này khiến hắn đau lòng hết mấy ngày, hắn làm gian thương lâu đến như thế, không ngờ có thời điểm lại bị người khác gạt.
-
"Được, được, tặng con rùa ấy, đại cát đại thọ."
Cái đồ chơi này đã để ở chỗ đó cũng lâu lắm rồi, không một ai muốn cả, cho nên, hắn cũng dứt khoát tặng kèm với hàng đã bán! Miễn cho mỗi khi nhìn thấy nó lại cảm thấy thương tâm, cả đời này mua bán thất bại chỉ duy nhất có lần đó.
Bảo binh và kim quy được giao, Tả Hoa liền trả tiền, nhưng Yến Thập Tam lại không chút biến sắc, nói:
"Đi thôi, chúng ta trở về thôi."
Sau khi Yến Thập Tam đi, lão bản vô cùng vui vẻ, hắn không ngờ mình bỏ chút tiền ra, lại thu lại được tận 300 miếng Linh Trì Huyết Tủy, không hổ là một gian thương!
Bốn người Yến Thập Tam trở về nơi ở, Vương Mãnh không chịu được nhẫn nại, vội vàng đoạt lấy bảo binh, nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!