Mới
~ Người dịch: RaiT ~
Những năm gần đây, có một nữ đệ tử Lam Vũ Yến, đạo hạnh có hiện tượng đình trệ, cho nên thánh tử Kỳ Ngọc Long trong thế hệ tuổi trẻ của Triều Tịch Thánh Địa, có khả năng sẽ kế thừa vị trí Thánh Chủ của Triều Tịch Thánh Địa trong tương lai."Nói đi, Triều Tịch Thánh Địa các ngươi tính đưa ra nhiệm vụ trọng đại gì, nói ta nghe một chút?" Lục Vô Ông lẳng lặng nói.
Mặc dù nói, Vãn Vân Tông là bàng chi Triều Tịch Thánh Địa, nhưng, Vãn Vân Tông vẫn không bị Triều Tịch quản lý, huống chi thực lực của Vãn Vân Tông cũng không phải Triều Tịch Thánh Địa có thể khinh thường!"Tông chủ thật đúng là liệu sự như thần."
Kỳ Ngọc Long cười cười, nói ra:
"Thánh chủ chúng ta nghe thấy di tích mở ra tại Vãn Vân Tông, gặp khó khăn, thế nên ra lệnh cho đại trưởng lão chúng ta đến đây tương trợ, không biết tông chủ có đồng ý không?"
Kỳ Ngọc Long lời này vừa ra, Lục Vô Ông ánh mắt ngưng tụ, ánh mắt trở nên phát lạnh, mà những trưởng lão khác cũng sầm mặt lại.
Việc di tích xuất hiện tại Vãn Vân Tông, chuyện này là việc cực kì cơ mật, ngoại trừ các trưởng lão ở đây biết ra, thì chỉ có hộ pháp là biết, vả lại Vãn Vân Tông đã hạ lệnh phong tỏa tin tức. Ấy vậy mà không có bao lâu, triều tịch thánh địa liền đạt được tin tức.
Điều đó có thể khẳng định một điều tin tức này chính là do nội bộ Vãn Vân Tông truyền ra.
Lúc này, Lục Vô Ông mặc dù không có động tác, nhưng, sáu vị trưởng lão khác cũng không khỏi vô tình hay cố ý nhìn thoáng qua Mẫn Ưng, bởi vì ở hắn có một mối liên hệ khác.
Kỳ Ngọc Long là cháu trai của đại trưởng lão Triều Tịch Thánh Địa, mà đại trưởng lão Triều Tịch Thánh Địa Cốc Ma Y chính là biểu tỷ của Mẫn Ưng.
Mà tại lúc mấu chốt này vậy mà Triều Tịch Thánh Địa lại biết được tin tức này, trong này chắc chắn có quan hệ gì đó."Đây là cơ mật của Vãn Vân Tông bọn ta làm thế nào mà Triều Tịch Thánh Địa các ngươi biết được tin tức này?" Nhưng mà Mẫn Ưng vẫn rất bình tĩnh, hắn trầm giọng hỏi kỳ Ngọc Long.
-Hồi Mẫn trưởng lão.
Kỳ Ngọc Long cười cười, ra vẻ thần bí nói ra: "Triều Tịch Thánh Địa chúng ta có rất nhiều người phi thường, có vài trưởng bối có khả năng thuật bói. Có một vị trưởng bối, sau khi tính toán liền nói rằng ở Vãn Vân Tông sẽ có cổ vật hiện, sẽ mang đến họa sát thân.
Cho nên, Thánh Chủ phái đại trưởng lão đến đây để tương trợ. Vãn Vân Tông cùng Triều Tịch Thánh Địa là anh em, sự tình của Vãn Vân Tông cũng chính là sự tình của Triều Tịch Thánh chúng ta.
"Nhảm nhí, cái gì bói toán, cái gì mà họa sát thân, đều là nói nhảm, còn nói gì mà anh em. Đơn giản là muốn phân một chén canh trong di tích này mà thôi. -"Tốt, tốt, tốt, không ngờ Thánh Chủ lại có tâm tư như thế!
"Lục Vô Ông cười nói ra:"Nếu Cốc trưởng lão đã tới, vậy hãy mời nàng lên núi, Vãn Vân Tông ta nhất định sẽ chiêu đãi một cách tốt nhất.
"Kỳ Ngọc Long sau khi nghe được những lời đó liền xin lỗi một tiếng rồi lui xuống. -"Tra, tra cho ta, tra cho ta tin tức từ đâu mà lộ ra ngoài, việc này do Cổ trưởng lão phụ trách, một khi điều tra ra, bất luận thân phận người để lộ tin tức là ai đi nữa cũng giết không tha!
"Sau khi Kỳ Ngọc Long lui ra, Lục Vô Ông liền trở nên giận dữ,"Phanh" một tiếng, đem chiếc bàn đá đập đến vỡ nát.
Lần này, Lục Vô Ông thật sự là tức giận, chuyện về di tích, đối với Vãn Vân Tông mà nói, không thể coi thường được. Chính hắn đã tự mình hạ lệnh phong tỏa tin tức, nhưng mà không ngờ tin tức vẫn bị truyền ra ngoài. Điều này làm sao mà không khiến cho Lục Vô Ông tức giận cơ chứ.
Và người có thể tiết lộ chuyện này chỉ có thể là cao tầng của Vãn Vân Tông."Tông chủ nói không sai, kẻ để lộ tin tức chẳng khác gì là tội phản bội tông môn. Việc này không thể coi thường được, bất luận là người nào để lọt ra tin tức này, đều giết không tha!" Mẫn Ưng là người thứ nhất mở miệng đồng ý.
Trên thực tế, các trưởng lão ở đây đều hoài nghi người đầu tiên chính là Mẫn Ưng, Vãn Vân Tông không có ai là có thể so với Mẫn Ưng, người có quan hệ tốt với Triều Tịch Thánh Địa, nhưng, Mẫn Ưng rất bình tĩnh, tất cả mọi người không có chứng cứ, đương nhiên không thể mở miệng liền nói là Mẫn Ưng để lộ tin tức.
Ở đây trưởng lão đều là quyền cao chức trọng, đều là miệng vàng lời ngọc, lúc này quan hệ trọng đại, không có bằng chứng, cũng không dám chỉ trích Mẫn Ưng!"Còn bên phía Cốc trưởng lão thì nên làm sao bây giờ tông chủ?" Cổ trưởng lão không khỏi lo âu nói.
Lục Vô Ông nhàn nhạt nói ra:
"Còn có thể làm sao? Nơi này là Vãn Vân Tông, không phải Triều Tịch Thánh Địa, ở chỗ này thì là do Vãn Vân Tông chúng ta định đoạt. Nếu nàng đã tới thì liền để nàng ta thưởng thức mỹ cảnh Vãn Vân Tông chúng ta.""Vạn nhất Cốc trưởng lão muốn động thủ thì sao?"
Có trưởng lão không khỏi lo âu nói.
Lục Vô Ông hai mắt ngưng tụ, lạnh lùng nói ra:
"Nơi này là Vãn Vân Tông, ta làm sao có thể cho ngoại nhân làm càn ở đây! Để Lý lão tọa trấn cửa vào, nàng nếu dám xông, liền đem nàng trói lại, để Thánh Chủ Triều Tịch đến chuộc người, nếu nàng mà còn dám kháng cự thì nói vỡi Lý lão, giết không tha, dù trời có sập, ta cũng có thể gánh."
Những trưởng lão khác cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí, xem ra lần này tông chủ thật sự tức giận, động sát cơ, vì di tích, thậm chí không tiếc cùng Triều Tịch Thánh Địa xé rách thể diện.
Lục Vô Ông cho tới nay, đều là đa số bế quan, rất ít khi lộ diện, với lại bình thường đều trưng ra một bộ dạng yếu đuối, không có chút nào uy nghiêm của một tông chủ, điều này khiến một số người không khỏi có chút xem thường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!