Nói là buổi chiều xuất phát nhưng thực chất sáng ngày hôm sau, Phong Trần mới xuất phát.
Bởi vì hắn còn nhiều việc để làm, hắn không thể để nhiều việc như vậy cho Phong Mặc, hắn cảm thấy không yên tâm.
Giờ Thìn, Phong Mặc đi tiễn Phong Trần, Phong Trần chỉ dặn dò vài câu rồi quay người đi.
Phong Mặc gương mắt nhìn bóng lưng của ca ca ở phía xa, bóng lưng ấy cũng nhanh chóng biến mất.
Phong Mặc thầm thở dài quay người cất bước về điện.
Từ Thiên giới đến Đông Hải không xa lắm, cho nên Phong Trần ngự kiếm chưa đến nửa canh giờ thì đã đến.
Mũi chân của hắn chạm đến mặt đất, hắn ngẩng đầu nhìn phong cảnh xung quanh.
Phía trước mặt hắn là vùng biển Đông Hải, phía sau hắn là khu rừng.
Phong Trần thân là thủy thần nên cũng biết con rồng kia đang ở đâu.
Hắn bước đến biển, cơ thể hắn dần dần chìm xuống, để tiết kiệm thời gian.
Phong Trần linh lực của bản thân đi đến chỗ con rồng kia.
Một lúc sau, Phong Trần ngừng lại trước một cổng phủ.
Hắn theo bản năng bước lên những bậc thang, đi hết bậc thang.
Hắn ngẩng đầu nhìn tấm bảng Đông Phủ to rõ ở trên cao.
Đột nhiên, cửa phủ mở ra, tầm mắt của Phong Trần ngay lập tức chuyển sang cửa.
Một giọng nói âm trầm vang lên:Ngài vào đi.
Phong Trần đi vào theo lời người nọ, hắn vừa bước vào.
Cánh cửa ấy tự động đóng lại, tiếng rầm vang lên.
Phong Trần không quan tâm đi thẳng một mạch đến chỗ người kia.
Người nọ ngồi trong sân, đôi mắt của người nọ dán chặt lên bàn cờ trước mặt.
Phong Trần đi đến chỗ người nọ, hắn định lên tiếng thì người nọ đã nói trước:
"Thủy Thần đến nơi này của ta là một vinh hạnh. Nếu ta đoán không nhầm thì ngài đến đây là muốn hỏi tội ta có phải không?"
Phong Trần cũng chẳng nhiều lời với người này, hắn chớp mắt nhìn người nọ nói:
"Đúng vậy. Ta hỏi ngươi, ngươi có hại người không?", người nọ yên lặng một lát sau mới trả lời rằng:
"Nếu có thì sao? Mà không có thì sao?"
Phong Trần cũng chẳng tỏ vẻ tức giận gì với câu trả lời của hắn, Phong Trần hỏi tiếp:
"Ngươi rốt cuộc vì cái gì mà hại người. Không phải ngươi chỉ còn một bậc nữa có thể đã hoàn thành ước nguyện sao?"
Người nọ cười lớn, hắn quay mặt sang nhìn Phong Trần.
Đôi mắt xanh lam mang theo sự khinh người nhìn Phong Trần nói:
"Thủy Thần! Ngài có biết cái gì là ước nguyện, cái gì là mục đích không? Ta tất cả chỉ muốn có một thứ, thứ đó chỉ có ở Ma giới."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!