Chương 28: Hồi Ức Chuyện Tương Lai Vốn Có Người Nhìn Thấu

Ở Ma giới, Mạc Hồ ngồi xếp bằng trên giường, khuôn mặt ôn nhu của hắn nhiễm một tầng mồ hôi mỏng, đôi mắt nhắm liền, cả người hắn toát ra ma khí vô cùng nồng nhưng nếu cảm nhận kỹ hơn thì có vẻ như ma khí đang dần dần tan ra.

Đồng nghĩa với chuyện đó, tu vi của Mạc Hồ hắn có phần bị lung lay, nếu ma khí tan hết thì hắn nhất định không còn là ma đế nữa chỉ là một con người bình thường.

Đôi mắt luôn mang theo ôn nhu của hắn bỗng nhiên mở ra, kèm theo là một dòng màu đỏ tươi kéo dài ở khóe môi.

Hắn ôm ngực phun máu, những giọt máu đỏ tươi bay khắp mặt sàn lạnh lẽo.

Bên tai Mạc Hồ vang lên một giọng nói mang theo mệt mỏi.

Hắn nói:

"Ta bảo ngươi nên đi bế quan. Ngươi không nghe lời ta, ngươi..."

Hắn còn chưa nói hết thì Mạc Hồ phun ra câu câm miệng khiến hắn nhất thời im lặng.

Mạc Hồ vươn tay lau đi máu ở khóe môi hắn.

Hắn hít một hơi thật sâu, đôi mắt đen ấy lại nhắm mắt lại lần nữa.

Cơ thể hắn bắt đầu tỏa ra ma khí, hắn đang muốn điều tức lại tức khí trong người.

Một lúc sau, ma khí trên người hắn đã không còn tản ra, Mạc Hồ chậm rãi mở mắt ra.

Hắc Vu cảm nhận được Mạc Hồ điều tức xong mới lên tiếng hỏi:

"Ngươi có dự tính gì không?", Mạc Hồ nghe vậy không nói gì chỉ đứng dậy đi đến bàn nhìn tờ giấy trên bàn cười nói:

"Cũng chẳng có gì. Chỉ cho người vào Thiên giới làm nội gián, hắn sẽ đảm nhiệm chuyện báo cáo mọi chuyện của Thiên giới cho chúng ta."

Hắc Vu chỉ ừm một tiếng rồi im lặng, Mạc Hồ đứng nhìn tờ giấy trên bàn một lúc.

Hắn cảm thấy Hắc Vu đã không còn lên tiếng, hắn mới nhìn sang hướng cửa cất tiếng:Người đâu., sau câu nói đó của hắn, ngay lập tức có người đẩy của bước vào.

Nam nhân dung mạo bình thường, hắn chấp tay cúi người xuống nói:

"Bệ hạ cần sai bảo gì?"

Mạc Hồ quét qua hắn, tầm mắt của Mạc Hồ dừng lại ở khung cảnh bên ngoài.

Hắn lạnh mặt nói:

"Sắp tới, bổn tọa phải bế quan. Mọi chuyện ở đây giao cho ngươi xử lý, nếu để ta biết được ngươi xử lý không tốt thì đừng trách ta vô tình."

Nam nhân trước mặt Mạc Hồ nghe vậy càng cúi đầu thấp, giọng của hắn vô cùng rõ ràng.

Hắn nói tuân mệnh, Mạc Hồ nói tiếp:

"Trong lúc ta bế quan, ngươi lệnh xuống dưới phải huấn luyện đội quân cho thật tốt và bảo Thanh Băng cử người đột nhập vào Thiên giới cung cấp thông tin bên đó cho chúng ta."

Nam nhân ấy không dám cãi lệnh của Mạc Hồ, hắn nói tuân mệnh.

Mạc Hồ xua tay bảo hắn lui xuống, hắn ngay lập tức lui xuống làm theo lệnh của Mạc Hồ.

Sau khi cửa phòng vang lên một tiếng, Hắc Vu mới cất tiếng nói:

"Ngươi đây là có ý gì? Tại sao lại cho người đi huấn luyện quân đội?"

Mạc Hồ cười khẩy nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!