Giờ Mùi, Tịch Nhiên vẫn còn ngủ, bệnh tình của nàng vẫn không có biến chuyển gì, mặc dù sư phục của nàng đã nói là có cách giải nhưng mỗi khi nàng ngủ đều ngủ rất lâu, mỗi lần nàng tỉnh lại đều cảm thấy mệt mỏi và khó chịu.
Biết sao được, bây giờ nàng đều trông mong vào sư phụ.
Lúc này cửa phòng đột nhiên mở toang ra, A Bạch chạy vào trong với vẻ mặt vô cùng gấp gáp, cô tức tốc chạy đến giường, cô điều chỉnh hơi thở rồi mới hướng mắt lên người đang nằm trên giường.
A Bạch vươn tay muốn gọi một tiếng điện hạ nhưng lại nhớ đến đôi mắt thất vọng hôm qua của Tịch Nhiên.
Cô ngay lập tức nuốt lại, cô hít sâu một hơi mới nói:
"Sư tỷ, sư tỷ. Tỷ mau tỉnh lại đi, có chuyện rồi."
A Bạch gọi nàng nhưng không thấy nàng dậy, cô đành dùng cách thường ngày.
A Bạch lấy từ trong người ra một túi thơm, trên túi thêu hoa tử la lan, đường chỉ trên đó đều vô cùng tỉ mỉ.
Túi thơm này chính tay Tịch Nhiên thêu, cũng là người tặng cô.
A Bạch nhìn túi thơm một lúc rồi nhìn Tịch Nhiên đang ngủ say, cô không nhiều lời mà đưa túi thơm đến mũi Tịch Nhiên.
Mùi hương từ túi thơm toát ra rất nhạt.
Chưa đến một khắc, đôi mắt phượng của nàng chậm rãi mở mắt, thứ đập vào mắt đầu tiên chính là túi thơm quen thuộc.
A Bạch thấy Tịch Nhiên đã tỉnh lại liền nhanh chóng thu hồi túi thơm lại.
Cô cúi xuống đỡ Tịch Nhiên ngồi dậy, Tịch Nhiên ngồi dậy, tầm nhìn của nàng chuyển sang A Bạch hỏi:Có chuyện gì sao?, A Bạch gật đầu, cô kể chuyện hôm nay cho Tịch Nhiên nghe.
Tịch Nhiên nghe xong, nàng thu hồi tầm mắt khỏi người A Bạch, nàng cúi đầu xuống suy nghĩ.
Thì ra là như thế, xem ra muốn lôi kéo sư phụ mới làm tất cả những việc này.
Tịch Nhiên thoát khỏi cái suy nghĩ đó, nàng nhìn A Bạch hỏi:
"Chừng nào, họ đến đây?", A Bạch ngẫm nghĩ một lúc mới trả lời rằng:
"Khoảng một canh giờ nữa, có chuyện gì sao? Sư tỷ?"
Muội nghe ta nói., A Bạch lập tức nghiêm túc lắng nghe nàng nói:
"Nếu bọn họ đến thì cứ để bọn họ vào, còn chuyện người mới. Tỷ giao phối lại cho muội, nhất định phải chọn lựa cẩn thận và nhắc bọn họ không được phép đi lung tung, đặc biệt không được phép đặt chân đến nơi này."
A Bạch gật đầu, Tịch Nhiên thả lỏng đi vài phần nói:
"Bây giờ, muội có thể đi được rồi.", A Bạch hơi cúi người xuống, nàng chấp tay rồi quay người rời đi.
Tịch Nhiên nhìn A Bạch rời đi một lúc, nàng mới nằm xuống, mi mắt nặng nề bắt đầu sụp xuống.
Chuyện A Bạch nói cho nàng chính là Thiên Đế cho người chuẩn bị đến chỗ nàng sửa sang lại tất cả và điều thêm vài người đến hầu hạ nàng.
Mục đích của ông chính là muốn cải thiện quan hệ phụ tử của hai người, ông ta muốn nàng biết được tấm lòng của ông và khiến nàng lôi kéo Thẩm Thần đến làm việc cho ông.
Nhưng Thiên Đế đã lầm, Tịch Nhiên vốn đã không còn là đại công chúa yếu đuối trước kia.
Thời gian ông ta bỏ rơi nàng đã khiến nàng có thêm mạnh mẽ.
Mấy trò lấy lòng này của ông, Tịch Nhiên sớm đã biết, nàng cũng biết được mục đích của ông.
Vấn đề bây giờ của nàng là thân thể nàng có chút không khỏe và thời cơ chưa đến nên nàng không cần phải ra tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!