3 năm trước.
Ngày 20-11-2016.
Tại trường Đại Học Đông Kinh.
"Tiểu Vũ ngươi đờ đẩn như thế? Không lẽ nhắm được ai sao?".
Một tiếng nói từ xa truyền tới mặc dù không lớn, cũng đủ để đám người nhìn lại. Tiểu Vũ sinh viên năm 2 Đại Học Đông Kinh, khoa lịch sử, hoa khôi của trường, nàng là một người toàn diện, được tất cả đám nam nhân trong trường xem như mục tiêu hướng tới.
Nam nhân là một chuyện, nàng luôn nhận được quan tâm của mọi người, nhà có gia thế, cổ võ thế gia một trong tại Đông Kinh, địa vị cực cao trong quân đội nhưng nàng không hề tự đại, luôn đối xử tốt với người xung quanh.
Khi nàng bị 1 đám nữ sinh ghen tị chặn lại, đe dọa, bị phía nhà trường can thiệp lúc đó nàng đứng ra nói giúp cho đám người từ đó nàng tựa như nữ thần, không một ai không xem trọng.
Nam nhân theo đuổi cũng không làm gì quá đáng, hầu như đều theo chân nàng mà thay đổi.
"Ta không, ta chỉ có linh cảm sắp tới không còn yên ổn mà thôi".
Tiểu Vũ quay đầu, lộ ra gương mặt xinh đẹp, ngủ quan cân đối, đôi mắt long lanh tựa như tiên nữ, mũi cao, sắc mặt trắng hồn.
Thân thể tựa như được tạc, cơ thể cân đối, không quá to cũng không quá nhỏ, thân cao 5 thước, làn da trắng mịn, khoác lên bộ váy trắng hồng tô điểm nàng đẹp vẹn điểm.
Nàng cùng Vân Thục Mai rất thân thuộc, là bạn chí cốt từ nhỏ. Hai người luôn đứng vị trí cao trong trường từ thành tích tới sắc đẹp.
Thục Mai tiến tới, cả hai trò chuyện rất vui vẻ bỏ qua mọi ánh nhìn xung quanh. Thục Mai luôn tin tưởng Tiểu Vũ, nàng tỏ ra hơi ngượng trên mặt vì biết Tiểu Vũ thương sinh như có giác quan thứ 6, có thể cảm nhận được sự thay đổi.
Rinh rinh!
Tiếng chuông kết thúc giờ học vang lên.
Tiểu Vũ ra khỏi trường lên một chiếc xe thể thao màu đen đắt tiền rời đi. Trên đường nàng như rất trầm trọng, cảm giác khó chịu ngày một tăng, sắc mặt nàng rất mệt mỏi.
"Tiểu thư, ngài cảm nhận được thứ gì sao?".
Trong gia tộc hầu hết ai cũng nhận biết nàng trời sinh như nhận dạng được nguy hiểm tới gần, nàng vốn dĩ học khoa lịch sử vì nàng muốn tìm hiểu cổ vỏ, võ đạo, tu tiên. Từ nhỏ nàng tiếp xúng với rất nhiều thứ mà người bình thường không hay biết từ việc Thập đại thủ hộ Thần, gia gia nàng là một trong.
Nàng từ nhỏ đã tu luyện mặc dù có tư chất nhưng linh khí quá thấp nàng tu vi khó mà tiến triển.
Đúng a
"Nhanh trở về, ta muốn nói chuyện này với gia gia".
Xe thể thao phóng nhanh như tên, chưa tới 10 phút đồng hồ nàng đã về tới, chạy nhanh vào phòng thay bộ y phục rồi chạy tới khu biệt viện trong sảnh lớn.
"Hài nử, có việc gì tìm ta sao? Có kẻ bắt nạt ngươi".
Thanh âm trầm ấm, trong lời nói ẩn ẩn phong thái quân vương, khí tức cường thịnh tới cực điểm dù gần chạm tới 90 tuổi cốt linh.
Phong thái tựa như trung niên nhân, rất sung mãn.
Gia gia.
Gương mặt nàng trầm xuống, tiến tới đứng một bên nói.
"Ta có linh cảm không tốt".
Ân!
Lão giả trên mặt tỏ ra ngưng trọng, hướng nhìn qua. Luôn tin tưởng Tiểu Vũ, lời nàng nói chắc chắn là đúng, trước giờ nàng chưa bao giờ đi sai lệch.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!