Ba tháng sau, trên một cái sân rộng trong trang viên ở ngoại thành. Dưới ánh mặt trời gay gắt, Thạch Mục không ngừng huy động thanh trường đao dài ba xích (*) màu xanh đang cầm trong tay tạo thành bóng đao phiêu hốt không ngừng, bao phủ mấy trượng quanh đó.
* Chú thích: 1 xích = 33,33cm. 3 xích ~= 1 mét. 1 trượng = 3,33m
Bốn phía xung quanh cái sân này không ngờ còn dựng một ít cọc gỗ cùng mấy gã bù nhìn hình người cùng vài chiếc khoá đá nặng trình trịch.
Ngoài ra còn có một chiếc giá gỗ thật dài bên trên cắm đầy các loại vũ khí thường dùng như đao, thương..
Ngừng! Thanh âm thô lỗ của một nam tử bỗng nhiên vang lên.
Thân hình Thạch Mục liền dừng lại, đao ảnh nhất thời đều biến mất, đao trong tay cũng thu lại.
"Tạm ổn, ngươi cuối cùng cũng đã nắm giữ được hình thức ban đầu của bộ Phong Trì Thập Tam Thức này. Chẳng qua trình độ như thế này chỉ tính là nhập môn cơ bản. Cách cấp độ tiểu thành có thể đối địch vẫn còn xa."
Người vừa nói là một gã nam tử gầy còm, đang khoanh tay đứng cạnh sân luyện võ, tinh quang hai mắt bắn ra bốn phía, làn da màu đồng cổ.
Bề ngoài của khiến người ta cs cảm giác đây là một kẻ thập phần khôn khéo, mạnh mẽ.
"Hết thảy đều nhờ Lệ sư phó tự mình chỉ điểm, nếu không ta không có khả năng chỉ trong ba tháng đã thi triển ra được đao pháp huyền diệu như vậy." Thạch Mục cung kính trả lời.
Thì ra nam tử gầy còm này chính là Lệ Thương Hải, giáo đầu nổi danh của võ quán Lưu Phong, một võ giả Hậu Thiên trung kỳ.
Người này từ ba tháng trước đã đến trang viên.
Thạch Mục sau khi nhìn thấy đao pháp kinh người của họ Lệ lập tức bị thuyết phục, quyết định mời y chỉ dạy. Thành ra hiện tại Lệ Thương Hải mỗi ngày sẽ giành ra hai canh giờ đến dạy võ công cho hắn.
"Bộ Phong Trì đao pháp này mặc dù chỉ là võ kỹ cấp Võ Đồ, nhưng chỉ cần sau này tu luyện công pháp tương ứng thì đến cảnh giới Hậu Thiên vẫn có thể mượn dùng để đối địch. Phong Trì đao pháp chủ yếu mượn nhờ sức gió, một đao nhanh hơn một đao, chiêu thức cũng không rườm rà phức tap.
Trong một trận chiến ta đã từng dùng đao pháp này giết gọn hai gã võ giả cùng giai, tổng cộng chỉ mất vài ba nhịp thở. Ở cấp Võ Đồ, một trong các loại võ công rườm rà phức tạp nhất hẳn phải kể đến Tiểu Chu Thiên kiếm pháp. Kiếm pháp này có ba trăm linh sáu thức.
Có rất nhiều người dù tu luyện kiếm pháp này cả đời cũng không cách nào chính thức nắm giữ được nó.
"Lệ Thương Hải chậm rãi nói ra."Lệ sư phó ngài đã từng nói qua võ công chính là Võ kỹ cùng Công pháp! Trong đó Võ kỹ là các loại kỹ năng được nghiên cứu để đánh bại địch nhân, giành chiến thắng trong sinh tử chém giết. Mà công pháp thì dùng để tu khí luyện thân. Hai cái hỗ trợ lẫn nhau, thiếu một thứ cũng không được.
Nhưng nếu bắt buộc phải chia ra nặng nhẹ, Lệ sư phó ngài cảm thấy cái nào cần phải ưu tiên coi trọng.
"Thạch Mục sau khi suy nghĩ một chút, liền hỏi."Hắc hắc, thắc mắc của tiểu gia hỏa ngươi đúng là nhiều. Chẳng qua loại nghi hoặc này từ xưa đến nay không biết có bao nhiêu người đều hỏi qua rồi. Nhận định của Võ giả mỗi người cũng không giống nhau.
Với ta mà nói, người chỉ chú trọng vào Võ kỹ mà bỏ qua Công pháp sẽ khiến căn cơ trở nên dẫn đến ngày sau không thể tiến thêm trên con đường võ đạo. Còn người chỉ tu mỗi Công pháp, thì cho dù chân khí sâu dày đến đâu cũng có khả năng bị kẻ cấp thấp hơn đánh chết tức tưởi.
Nhưng ta cũng nghe nói Võ giả sau khi tiến vào cảnh giới Tiên Thiên thì có thể trực tiếp dùng chân khí hộ thể. Dù đứng bất động một chỗ mặc cho đao kiếm chém lên cũng không hề hấn gì. Càng có thể dùng chân khí dễ dàng đánh chết người có tu vi kém xa.
Mặt khác, người bình thường sống hơn trăm tuổi đã xem như trường thọ, mà Võ giả một khi tiến vào Tiên Thiên, thọ nguyên liền có thể tăng lên gấp bội.
"Lệ Thương Hải hắc hắc vài tiếng rồi nói."Xem ra nhận định của Lệ sư phó là công pháp vẫn quan trọng hơn một chút.
"Thạch Mục sau khi nghe xong, cười nhẹ một tiếng."Rất nhiều võ công cao thâm sẽ bao hàm luôn cả Công pháp cùng Võ kỹ. Tu luyện Công pháp tới trình độ nhất định sẽ có Võ kỹ tương ứng phối hợp, vốn không thể tách ra. Nếu cứ cố tình cưỡng ép tách ra, mất nhiều hơn được.
Chẳng qua lại nói, như các ngươi bây giờ, trình độ mới ở giai đoạn Võ đồ thì chỉ có tu luyện Võ kỹ mới có thể lập tức gia tăng thực lực. Nếu không hiện tại có đặt một quyển Công pháp tuyệt thế ngay trước mắt các ngươi, các ngươi vốn chưa lĩnh ngộ Khí Cảm cũng không cách nào tu tập.
Mặt khác, phần lớn các bộ Võ công cao thâm đều yêu cầu võ giả phải có tu vi tương ứng mới được tu luyện. Nếu cưỡng ép vượt giai tu luyện, nhẹ thì không cách nào tiến thêm, nặng bị chân khí cắn trả. Căn bản là cái được không bù nổi cái mất.
"Lệ Thương Hải lơ đễnh nói tiếp."Ta hiểu. Nhưng mà Lệ sư phó, hiện tại liệu ngươi có thể tự mình thi triển Phong Trì Thập Tam Thức thêm một lần nữa để ta quan sát được không?
"Thạch Mục gật gật đầu, lại thỉnh cầu nói."Thi triển Phong Trì Thập Tam Thức thật sự rất hao tâm tốn sức. Lúc sau ta còn muốn bắt đầu truyền thụ cho ngươi Toái Thạch Quyền. Nên hôm nay chỉ có thể thi triển một lần." Lệ Thương Hải nhíu nhíu mày, sau mới hơi miễn cưỡng đồng ý nói.
Thạch Mục tất nhiên gật đầu đồng ý.
Một khắc sau, Lệ Thương Hải đi vào trong sân nhận lấy trường đao trong tay Thạch Mục, sau khi quát khẽ một tiếng, liền nhanh chóng múa đao thi triển. Chỉ chốc lát, trong sân luyện võ không ngừng vang lên từng tiếng xé gió.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!