Edit: Team Hoa Đào Sắp Nở
Tống Sơ Cửu quay đầu lại, nhìn thấy người tới thì cảm thấy khá là bất ngờ: "Thẩm Vũ?"
Người tới đúng là Thẩm Vũ, hiếm khi anh ấy có kỳ nghỉ để quay trở về thành phố S thăm cha mẹ.
Đúng lúc đó lại là dịp sinh nhật anh ấy, đám anh em bạn bè muốn chúc mừng sinh nhật anh ấy nên đã kéo anh ấy đến chỗ Hắc Tước.
Thẩm Vũ vừa mới bước vào cửa thì đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, anh ấy bèn mở miệng gọi cô.
"Là tôi, lâu rồi không gặp."
Sau một khoảng thời gian không gặp mặt, khí chất trên người Thẩm Vũ càng ngày càng ổn định, diện mạo cũng càng thêm sắc sảo, khuôn mặt anh ấy lạnh lùng giống như một thanh bảo kiếm mới được rút ra khỏi vỏ, vô cùng sắc bén.
Trái lại, Tống Sơ Cửu vẫn giống như xưa, vẫn là dáng vẻ cô gái nhỏ ngoan ngoãn y như hồi trước.
"Đã lâu không gặp, không ngờ là lại gặp được em ở chỗ này."
Thẩm Vũ đứng giữa vòng vây của bạn bè, đây đều là những người bạn mà anh ấy đã chơi cùng kể từ khi còn nhỏ; khi đám người vây thành vòng tròn này nhìn thấy Tống Sơ Cửu thì hai mắt bắt đầu phát ra ánh sáng xanh: "Thẩm Nhị, cô gái nhỏ xinh đẹp này là ai thế? Giới thiệu một chút cho chúng tôi nghe đi nào!"
Cô gái nhỏ này trông vừa ngoan ngoãn lại xinh đẹp, vừa nhìn đã thấy vô cùng dễ mến.
"Đây là một người bạn tôi quen ở thành phố C." Thẩm Vũ không giới thiệu nhiều, trong lòng anh ấy biết rõ phẩm hạnh của mấy người bạn này là gì; ai cũng là cậu ấm nhà giàu, làm việc chẳng hề kiêng kị bất cứ điều gì, thay đổi bạn gái còn thường xuyên hơn thay áo.
Tống Sơ Cửu xinh đẹp như vậy chắc chắn sẽ khiến bọn họ thích, nhưng cô là một cô gái vừa đơn thuần lại vừa thiện lương, nếu như cô biến thành mục tiêu của cái đám cầm thú này thì e là cô sẽ bị ăn đến ngay cả xương cốt cũng không còn.
"Mấy cậu đi lên trước đi, lát nữa tôi sẽ qua tìm các cậu."
Một đám người nháy mắt trêu chọc anh ấy: "Hay đấy, cậu dám lén lút tìm một cô gái xinh đẹp như vậy sau lưng chúng tôi!"
Vẻ mặt Thẩm Vũ lạnh đi: "Mấy cậu biến nhanh đi!"
Một đám người vừa cười hi hi ha ha vừa mắng anh ấy là đồ có bồ quên bạn, buông tha cho Tống Sơ Cửu rồi bước vào cửa câu lạc bộ, đúng là không dám dây dưa đến cô quá nhiều.
"Xin lỗi, bọn họ có thói quen hay nói giỡn."
Tống Sơ Cửu cũng cười cười tỏ vẻ cô không để ý: "Không sao đâu."
Nhưng Giang Bách Xuyên lại trợn mắt nhìn Thẩm Vũ với vẻ mặt không mấy tốt đẹp, anh cảm thấy chẳng vui vẻ gì khi gặp lại bạn cũ, anh chỉ nhớ rõ là thằng nhóc này rất thích yêu quái nhỏ, cái cách anh ấy xum xoe trông ngớ ngẫn đến mức tới tận lúc này mà anh vẫn còn nhớ rõ.
Bây giờ không có người làm đội trưởng như anh ngăn cản thì chẳng phải là đang để cho anh ấy thực hiện thành công sao!
Dường như ánh mắt oán hận của anh đã biến thành thực thể, đương nhiên là Thẩm Vũ sẽ chú ý tới; anh ấy quay đầu nhìn về phía anh, ngay cả con mèo mà tiên nữ nhỏ đang nuôi trông cũng vô cùng xinh đẹp.
Thẩm Vũ đã không còn là một cậu nhóc choai choai vừa mới biết về mối tình đầu nữa, anh ấy biết rõ là sự thích thú của anh ấy với Tống Sơ Cửu càng giống sự thưởng thức với một thứ đồ tốt đẹp.
Hơn nữa, cô còn là người duy nhất mà đội trưởng Giang thích khi anh còn sống; về cả tình và nghĩa thì anh ấy đều không thể có suy nghĩ gì đối với Tống Sơ Cửu, thậm chí, anh ấy chỉ muốn chăm sóc cho cô thay cho đội trưởng Giang thôi.
"Sao em lại ở đây? Mặc dù câu lạc bộ này là câu lạc bộ chính quy nhưng bên trong lại tốt xấu lẫn lộn, em là một cô gái xinh đẹp, nếu như không có ai đi cùng mà vào trong đó thì e là sẽ bị người khác nhắm tới."
Tống Sơ Cửu cười nói: "Trong tay tôi có một vụ án đặc biệt, có dẫn theo một nhân viên có liên quan tới đây, nhưng tôi không ngờ là thú cưng không được vào, thế nên tôi đang định quay về.
Tôi biết chừng mực mà, anh không cần phải lo lắng cho tôi đâu."
Thẩm Vũ nhớ cô đã từng nói cô từng tự mình điều hành một công ty, vào lúc xử án thì cô mới xuất hiện cùng với mấy người anh ấy: "Đi thôi, để tôi dẫn em vào; ông chủ câu lạc bộ là bạn của tôi, người đó sẽ không làm khó em đâu."
Tống Sơ Cửu vui vẻ nói: "Thế thì tốt quá, cảm ơn anh nha."
Người phục vụ ở cửa đang xem món ăn và gọi món, những người nào không có mối quan hệ thì sẽ không được mang theo thú cưng; tuy nhiên, do cô được Thẩm Vũ dẫn đi nên không bị dò hỏi gì, người kia còn tươi cười đến đón hai người anh ấy vào: "Lâu rồi cậu hai nhà họ Thẩm không tới đây rồi đấy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!