Chương 107: (Vô Đề)

"Chúng mình…" Lý Đào nhất thời không biết nên nói gì.

"Đương nhiên là vậy rồi," Bạch Tẫn Thuật mỉm cười, chớp mắt tỏ vẻ bối rối, "chỉ là bọn tôi mới vào nghề, được bạn giới thiệu tới, nên không rành tình hình bên trong. Hóa ra tiền thù lao là phải chia đều à?"

"Nếu không thì sao?" Phương San San hạ thấp giọng, "Nếu không chia thì lỡ như có cả trăm người cùng điều tra, chẳng lẽ người ủy thác phải trả hai trăm vạn cho từng người? Cậu nghĩ đẹp thật đấy."

Trời đất ơi, làm thám tử tư mà thù lao tận hai trăm vạn?

Bốn người trong đội trao đổi ánh mắt, Bạch Tẫn Thuật khẽ nháy mắt với ba người còn lại, Quản Hồng Nhạn lập tức hiểu ý.

Dù cô thường xuyên sa vào việc giải mã các câu đố vật lý, nhưng cũng từng thấy đủ trò trong các không gian dị thường. Trong khi hai người kia còn chưa kịp phản ứng, Quản Hồng Nhạn đã bắt được ẩn ý trong lời của Bạch Tẫn Thuật, phối hợp ăn ý mà lên tiếng: "Sao lại tới hơn một trăm vạn chứ!"

Cô giả vờ kinh ngạc, che miệng lại: "Người bạn giới thiệu bọn tôi vào bảo là xong vụ này được năm mươi vạn! Thiếu hẳn một phần tư luôn đó!"

"Hả?" Quả nhiên, Phương San San trợn to mắt kinh ngạc, "Bạn gì mà xuống tay ác vậy, đớp luôn một phần tư. Mấy người không tự lên diễn đàn tìm đơn à? Không có trung gian ăn lời, lại còn được nói chuyện trực tiếp với khách hàng. Sao lại để bạn giới thiệu chứ?"

Bình luận của khán giả trực tiếp nổ tung:

[Sao mà thấy quen quá vậy…]

[Cảm giác quen thuộc này là gì đây…]

[Là màn remake của năm à, bật ngửa luôn nè.]

[Thực tập sinh nhà mấy người dữ dằn thiệt đó, tôi tưởng nhà báo điều tra là hết cỡ, ai ngờ còn có thám tử tư.]

[Tập đoàn Ân Thị thật sự ổn chứ? Mỗi người trong đám thực tập sinh toàn là nằm vùng: gián điệp thương mại, nhà báo điều tra, thám tử tư, chẳng có nhân viên nào bình thường cả!]

[Thám tử tư trong tập đoàn này còn có cả diễn đàn riêng.]

[Mà giá thù lao tận hơn trăm vạn…]

[Tôi đã đánh giá thấp mấy người rồi, Ân Thị à.]

[Diễn đàn gì mà dám đăng đơn giá trăm vạn vậy trời.]

[Không chỉ không có trung gian, còn chat thẳng với khách hàng luôn luôn, đúng là BOSS Zhipin phiên bản thám tử!]

[Haha, tổng kết chuẩn quá.]

(BOSS Zhipin [BOSS]: là một nền tảng tuyển dụng trực tuyến rất phổ biến ở Trung Quốc và đang mở rộng sang các thị trường khác)

"Còn có diễn đàn hả?" Trên màn hình, Quản Hồng Nhạn tiếp tục giả vờ ngơ ngác, "Tụi tôi cứ tưởng ngành này toàn nhờ người giới thiệu, có mối quen mới vào được."

"Trời má…" Phương San San tuyệt vọng nhắm mắt lại, "Thời đại nào rồi mà còn kiểu làm việc lạc hậu như vậy. Giới thiệu qua lại đã lỗi thời từ thế kỷ trước rồi."

"Bị mấy ông trung gian ăn bao nhiêu lời rồi không biết," cô càng nói càng khó chịu, nhìn vào phòng xác nhận đối thoại vẫn còn tiếp diễn, rồi rút điện thoại ra bấm vài cái, "Quét mã kết bạn đi, tôi gửi mã mời diễn đàn cho, các cậu tự đăng ký tài khoản đi. Về sau đừng tìm mấy người "có đường dây riêng" nữa, tụi đó cũng lên diễn đàn lấy đơn thôi, ra ngoài nói là "mối riêng" để gạt mấy đứa mới vào."

"Thiệt tình, bây giờ mà còn tin mấy chiêu trong phim à," cô bĩu môi, "Các cô cậu nhìn cũng đâu có ngốc, không nghĩ thử sao thời đại số rồi mà còn dùng cách tiếp đơn cổ lỗ như vậy?"

Hai người quét mã, kết bạn xong, Phương San San gửi họ một trang nội bộ cần tài khoản để truy cập, rồi dùng tài khoản của mình tạo bốn mã mời. Đợi Quản Hồng Nhạn đăng ký thành công, vừa đăng nhập vào trang web, thứ hiện ra trước mắt cô là một diễn đàn chỉnh chu và quy củ.

Giao diện đẹp, vận hành mượt, vừa bấm vào khu vực giao dịch tự do, một danh sách dài các yêu cầu điều tra hiện ra ngay lập tức:

[Theo dõi chụp ảnh, 200/ngày, ảnh hợp lệ 300/tấm]

[Theo dõi di chuyển, địa điểm hợp lệ 200/chỗ]

[Tìm người, 3k]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!