Trans: Thuỷ Tích
Tết năm nay, Bùi Hề vôn định ăn Tết ở nhà anh trai mình luôn, nào ngờ ngay trước hôm giao thừa, mẹ cậu ta đột nhiên bay từ nước ngoài về, còn chưa kịp đặt vali xuống đã lôi cậu ta về nhà. Lúc đi, cậu ta còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì, ngủ một giấc dậy mới hoàn hồn lại.
Cậu ta là kiểu người lải nhải, không nói ra sẽ nghẹn chết, chuyện gì trong nhà cũng kể hết cho Trình Miên nghe chẳng kiêng dè chút nào. Với lại, sau khi Tiểu Miên tới, hiệu ứng "mặt lạnh" của anh cậu ta đã mất đi hiệu lực!
Cậu ta thích Tiểu Miên muốn chết!
Từ sáng nay vừa mở mắt ra, thông báo trên điện thoại của Trình Miên đã không hề dừng lại.
Cậu vừa cùng Bùi Túng Chi dán câu đối, vừa tranh thủ xem tin nhắn của Bùi Hề gửi tới.
Hề Tưởng Sự Thành: Đệt, bảo sao mẹ tôi gấp gáp thế, nghe nói người phụ nữ đó có bầu rồi, ba tôi còn muốn dẫn về ăn Tết nữa.
Vân Trình Phong Miên: Hả? Vậy dì tính sao?
Hề Tưởng Sự Thành: Còn sao nữa, ly dị thôi. Nhưng mẹ tôi không những không làm ầm lên mà còn khuyên ông nội tôi nghĩ thoáng ra nữa đó.
Nói là sớm muộn gì hai người cũng ly dị, ba cậu ta không thể cứ độc thân mãi, chỉ là giấy tờ chưa làm xong phải giới thiệu người phụ nữ đó với họ hàng thế nào đây.
Giới thiệu thì không hay lắm, mà không giới thiệu cũng không được, đã có đứa bé trong bụng rồi cho dù là con riêng ngoài giá thú cũng họ Bùi, để lang thang bên ngoài thì không tốt lắm.
Nghe như đang khuyên nhưng thật ra mỗi câu đều là đổ thêm dầu vào lửa.
Xem con ông làm ra chuyện tốt gì kìa, mất sạch mặt mũi nhà họ Bùi rồi.
Quả nhiên ông cụ bị chọc giận, cho rằng ba cậu ta làm ra chuyện quá xấu hổ, lập tức đuổi thẳng tay, còn tuyên bố dù đứa bé kia có sinh ra cũng đừng hòng nhận tổ quy tông.
Hề Tưởng Sự Thành: Tôi vui lắm, Tiểu Miên.
Hề Tưởng Sự Thành: Cuối cùng mẹ tôi cũng trưởng thành rồi.
Vân Trình Phong Miên: =.=
Cậu rất khó bình luận về chuyện này.
Trình Miên lớn lên trong môi trường đơn giản, không có mấy chuyện sốt ruột thế này, não cậu không tiêu hóa nổi mớ rắc rối của gia tộc lớn.
Dán câu đối Tết xong, Trình Miên kể lại chuyện này cho Bùi Túng Chi nghe. Cậu vẫn hơi lo cho Bùi Hề nhưng người đàn ông lại bình thản nói: "Nó phải tự giải quyết những chuyện này."
Trình Miên hiểu ý anh. Trẻ con rồi cũng phải lớn lên, qua một năm lại lớn thêm một tuổi, không thể cứ mãi là đứa trẻ được.
Nhưng cậu cũng tin Bùi Túng Chi không phải kiểu người lạnh nhạt như vậy. Nếu Bùi Hề mở miệng, chắc chắn anh sẽ ra tay giúp đỡ, cho nên không có gì phải lo lắng cả.
Hai người vừa trò chuyện vừa làm tiếp, chẳng mấy chốc đã dán xong gần hết, chỉ còn mỗi phòng ngủ của họ thôi.
Bùi Túng Chi đang xem nên chọn cái nào thì hợp, chợt nghe Trình Miên nói: "Anh đợi chút."
Cậu đi vào phòng ngủ, chẳng bao lâu sau đã đi ra, tay cầm một bộ câu đối mới, có thể thấy được biểu tượng của Cửu Thiên Truyện qua lớp bao bì trong suốt.
Bùi Túng Chi hỏi: "Ở đâu ra vậy?"
"Em đặt trên trang chủ trò chơi đó." Trình Miên lấy hai bộ, mở ra cho anh xem: "Chúng ta dán bộ nào?"
Bùi Túng Chi nhìn một lúc, cuối cùng chọn bộ có hình nhân vật Thần Mộc và Quỷ Môn.
Trong phòng được trang trí rất tỉ mỉ, đèn lồng nhỏ và chữ "Phúc" là không thể thiếu, trông rất vui vẻ tràn ngập không khí ngày Tết.
Ăn cơm tất niên xong, cả nhà ngồi trước ti vi cùng xem chương trình Gala ngày Tết. Lịch chiếu đã có từ sớm, trong đó có diễn viên hài mà bà nội thích. Diễn viên gạo cội này lâu rồi mới trở lại sân khấu Gala, vừa xuất hiện là cảm giác Tết đã ùa về.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!