Trans: Thuỷ Tích
Mãi đến khi rời khỏi bản đồ, chân giẫm lên một bản đồ khác, Trình Miên mới nhẹ nhàng thở ra.
Cậu vô thức di chuyển góc nhìn, quan sát bốn phía.
Chắc là... Sẽ không đuổi theo tới đây đâu nhỉ?
Trái tim cậu hiện giờ vẫn còn đập bùm bùm.
Không ngờ sẽ gặp phải Phi Túng vào giờ này, đúng là nửa đêm gặp quỷ.
Thật ra người ta chưa làm gì cậu cả, chỉ là trò chơi bình thường mà thôi.
Là do tâm lý của chính Trình Miên hại, đã có bóng ma.
Nếu buộc phải hình dung loại cảm giác này, có lẽ là học sinh dở gặp phải giáo viên, sợ bị bắt kiểm tra bài tập hoặc đặt câu hỏi.
Đương nhiên Phi Túng không có rảnh đến phản ứng cậu, tự trách bản thân mình quá nhát gan vừa thấy người đã sợ hãi.
Vân Trình Phong Miên ngồi xuống tại chỗ trong chốc lát, đứng lên, nhìn hoàn cảnh xung quanh mới phát hiện đã đi tới núi Không Độ.
Bởi vì quá hoảng loạn nên lúc phi hành cậu đã chọn một mục tiêu gần nhất, kết quả đến một nơi hoang vu thế này.
Núi Không Độ cát vàng mênh mông, vật tư cằn cỗi, nơi nơi đều là sơn tặc và tội phạm.
Trình Miên đi hai bước sẽ bị đánh một hồi, quái nhỏ cấp bậc không thấp, cậu giải quyết khá là vất vả.
Với lại, bản đồ này có quá ít điểm đổi mới, cậu chạy hơn nửa bản đồ mà tổng cộng mới hái được chưa tới mười gốc.
Vô cùng nhớ thương núi Thần Nông.
Nhưng bây giờ không dám trở về, có lẽ Phi Túng còn nán lại nơi đó thêm chốc lát nữa.
Chậm rì rì dây dưa một tiếng đồng hồ, số lượng dược liệu trong túi không thấy tăng mấy, Trình Miên hơi sốt ruột.
Cậu nhìn thời gian, bây giờ đã ba giờ sáng, trên thế giới cũng im lặng rất nhiều, cũng không thấy mấy cái quảng cáo.
Vốn định log cái acc clone đi thăm dò thử nhưng hôm nay cập nhật xong trò chơi lag vô cùng, lúc chiều cậu log ba acc của ông chủ đi làm nhiệm vụ còn không đi nổi, hình ảnh đứng im luôn, đợi tới khi trở lại bình thường, nhân vật đã không biết bay tới nơi nào rồi.
Vả lại, giờ này đã không còn sớm, không chừng đại thần đã hái thuốc xong, logout đi ngủ rồi.
Trình Miên ngo ngoe rục rịch, không dằn lòng được.
Cậu lơ đãng hái thuốc, kỹ năng đang chạy được một nửa, quái nhỏ bên cạnh đổi mới, chạy tới cắt ngang cậu.
Cứ thế lặp lại vài lần, hai phút cũng chưa thể cất gốc dược liệu này vào trong túi.
Trình Miên: "..."
Cậu không hề do dự, đánh chết quái nhỏ rồi chạy tới khu an toàn ấn chọn sử dụng Phi Hành Thuật.
Một lần nữa trở lại núi Thần Nông, lập tức cảm nhận thấy bầu không khí trong lành hơn rất nhiều.
Trình Miên không vội vàng đi tới khu vực đổi mới dày đặc ở phía trước, mà là đào ở tại nơi cậu rơi xuống trong chốc lát, qua lại vài vòng, xác định không phát hiện những người khác mới lấy hết can đảm đi về trước.
Ở núi Không Độ chịu khổ bao nhiêu, trở lại núi Thần Nông hạnh phúc bấy nhiêu.
Không cần đánh quái, không cần vượt qua hơn nửa bản đồ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!