Trans: Thuỷ Tích
Trình Miên hoàn toàn không biết trên người mình lại có thêm một cái nhãn, giờ phút này nếu cậu chú ý nhìn trò chuyện trên kênh thế giới thì không chừng sẽ lập tức ẩn kênh này đi, sau đó tìm một chỗ chôn chính mình.
Nhưng bây giờ cũng không dám mất tập trung.
Cậu lại điều chỉnh vị trí lần nữa, vành tai hồng hồng nhưng không ai nhìn thấy cả.
Trò chơi có chức năng lần theo tầm mắt, khi tương tác với NPC hoặc là người chơi thì góc nhìn của đối phương sẽ chuyển động theo nhân vật của mình.
Chẳng hạn như lúc này, con chuột của Trình Miên đặt trên người Phi Túng, Quỷ Môn áo đen lập tức cúi đầu.
Phi Túng ở phía trên, cậu ở phía dưới, Trình Miên chỉ có thể ngẩng đầu nhìn.
Hai người đối diện nhau.
Tuy là cách màn hình nhưng vẫn có ảo giác như bản thân đang bị nhìn chằm chằm.
Trình Miên nhắm mắt lại, mấy giây sau mới mở ra.
Không ai biết trong một lát ngắn ngủi này, trong lòng cậu đã trải qua giãy dụa thế nào.
Nói sao đây.
Lúc bị Phi Túng gọi tên, cậu rất căng thẳng, cho rằng lại phải bị phê bình nghiêm khắc rồi.
Không thể trách cậu suy nghĩ nhiều, bởi vì chuyện như vậy đã xảy ra hai lần, mà khi trước đồng đội đều không trốn thoát.
Đúng là bây giờ hai người đã rất thân với nhau nhưng Trình Miên cũng sẽ không cho rằng bản thân khác biệt rồi được cho qua. Con người cậu quá nhát gan, trong phó bản chỉ có thể im lặng chịu răn dạy, muốn báo thù cũng chỉ đợi ra phó bản gửi mấy động tác tương tác cho hả giận thôi.
Nói đến cũng khá ngượng ngùng, khoảnh khắc bị gọi tên đó, ngay cả dùng động tác nào cậu cũng đã nghĩ kỹ rồi.
Kết quả thoát được một kiếp, hiếm khi được thấy một mặt kiên nhẫn và tinh tế của Phi Túng trong phó bản.
Nhưng vì cái gì?
Tính cách của Phi Túng không phải vậy, nghiêm túc bình tĩnh, đối với đảng tay tàn nói đó là một tồn tại kh ủng bố cũng không quá đáng.
Trình Miên không nghĩ ra.
Bởi vì họ là bạn bè, lại là đoàn dạy học, cho nên mới khác bình thường?
Cậu thở ra một hơi, đè nén suy nghĩ miên man trong lòng xuống.
"Tiểu Miên." Trong YY, Phi Túng gọi cậu một tiếng, thấy cậu vẫn không nhúc nhích lại hỏi: "Chuẩn bị xong chưa?"
Trình Miên: "..."
Một tiếng "Tiểu Miên" này lại làm đảo loạn cảm xúc vừa mới bình phục của cậu.
Trong hồi ức, hai người chưa từng gọi tên thân mật của đối phương.
Thật ra Phi Túng rất ít gọi cậu, có vài lần ít ỏi cũng đều gọi ID, khi lén nói chuyện riêng cũng là nói thẳng vào vấn đề chính. Khác với kiểu người tự thân thiết như Tồn Cốt, anh rất lịch sự giữ khoảng cách.
Cậu không cảm thấy có chỗ nào khác thường cả.
Có lẽ là bởi vì như vậy cho nên cảm giác đánh sâu vào mới mạnh đến thế.
Trình Miên an ủi bản thân như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!