Trans: Thuỷ Tích
Trong khung bình luận có rất nhiều người gửi dấu chấm hỏi, hệ thống sẽ tự động chuyển thành sticker người già xem điện thoại.
[Rốt cuộc thì tại sao tôi một hai phải lên mạng đốt một tiếng card chứ? Vì một miệng cơm chó này sao???]
[Biết rồi, biết rồi, thấy rồi, thấy rồi [Trợn mắt]]
[Tôi: Chúc mừng đại thần lấy được kích sát đầu! Đại thần: Sao cô biết có người thả pháo hoa cho tôi?]
[Những lời này tôi đã nói chán chê rồi, mừng 500, ghi sổ cho chủ phòng.]
Nói thật, đã trải qua quá nhiều lần cho nên tâm lý thừa nhận của Trình MIên đã mạnh hơn rất nhiều.
Vân Trình Phong Miên: Đừng khách sáo, đây là chuyện tôi nên làm.
"Phụt." Bùi Hề không nhịn được cười ra tiếng: "Anh, hình như Tiểu Miên cũng không cần lời cảm ơn của anh lắm."
Đương nhiên Bùi Túng Chi cũng nhìn thấy, thản nhiên nói: "Không nói lời nào không ai nghĩ cậu là người câm đâu."
Bùi Hề: "..."
Thật là hung dữ.
Cốt truyện của NPC kết thúc, Bùi Túng Chi chuyển về trò chơi, nói: "Tắt đồng bộ giọng nói đi."
[??????]
[Qua cầu rút ván? Ăn cháo đá bát?]
[Để cho chúng tôi vào trò chơi xem phần đuôi của pháo hoa, ngài thật sự đã vất vả rồi! ]
[Đừng tắt mà, tôi nghe nói anh lên mic còn cố ý chạy từ bên Dương Liễu Y Y tới, cho chúng tôi học tập chút kỹ thuật đi!]
[Chủ phòng lừa bịp, báo cáo [Tức giận]]
Bùi Túng Chi không nhìn thấy mấy bình luận này, anh đã không hề thương tiếc tắt trang web đi, tập trung vào trò chơi.
Mà Trình Miên vẫn còn treo ở phòng trực tiếp, trên danh sách khách mời của chủ phòng chỉ có một mình cậu trông vô cùng bắt mắt.
[Chẳng hiểu sao có cảm giác, chồng ở bên ngoài phấn đấu, vợ đứng bên cạnh yên lặng bảo vệ...?]
[Như vậy cũng gặm được? Cái gì cũng gặm chỉ hại thân thôi.]
[Không, cái gì cũng gặm chỉ giúp dinh dưỡng thêm cân đối thôi. Đại tẩu, còn đó không?]
"Đại tẩu" vẫn còn nhưng giả chết không trả lời.
Trên mặt Trình Miên chết lặng, cậu bây giờ chính là một lính cày thuê vô tình, lộn xộn trong phòng trực tiếp không liên quan gì tới cậu hết.
Dù gì cũng đã mất hết mặt mũi rồi, có chút đó cũng như vẩy nước mà thôi.
Sau khi giải quyết xong nhiệm vụ còn lại, Trình Miên đeo sọt dược thảo lên lưng chuẩn bị đi đào thuốc.
Tiểu dược và bùa chú khi trước treo trong shop đều đã bán hết, không còn hàng tồn kho nữa.
Bình thường tiến độ của đoàn khai hoang rất chậm, không phải người của đoàn cố định sẽ không có phụ cấp thuốc thang, toàn bộ chỉ dựa vào bản thân người chơi tự làm và đi mua, tiểu dược sẽ không hạ giá xuống quá nhanh.
Điểm hái thuốc đã rất quen thuộc, Trình Miên dựa vào ký ức cơ bắp qua lại giữa các điểm thu thập, thời gian rảnh đều đặt trong phòng trực tiếp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!