Trans: Thuỷ Tích
Phi Túng: Sao đi rồi?
Tồn Cốt: Cậu không tự biết tại sao người ta đi à?
Trường Kiếm Ra Vỏ: Quá xấu hổ. Nếu là tôi, tôi sẽ chạy ra khỏi địa cầu ngay trong đêm.
Phi Túng: Tiếc quá.
Tồn Cốt: Cậu còn chưa nghe tám đủ à?
Phi Túng: Chưa nghe đủ. Chanh Ba Phần Chua đó là ai?
Tồn Cốt: Hay tôi kéo người về, để cậu hỏi?
Phi Túng: Được.
Tồn Cốt: ???
Tồn Cốt: Tôi khuyên cậu đừng được đằng chân lân đằng đầu.
Vài phút sau.
["Tồn Cốt" mời "Ngày Đông Ấm Áp Không" gia nhập nhóm trò chuyện.]
Cuối cùng Tồn Cốt vẫn kéo người về.
Thành viên khai hoang anh ta cực khổ lắm mới kiếm được, không thể để cho bạn tốt dọa người chạy mất như vậy.
Ngày Đông Ấm Áp Không: QAQ
Ngày Đông Ấm Áp Không: Xin lỗi đại thần hu hu hu. Tôi không có mắt [Rơi nước mắt]
Ngày Đông Ấm Áp Không: Tôi thật sự chỉ muốn ăn dưa, không có cố ý nói bậy sau lưng anh [Dập đầu]
Trường Kiếm Ra Vỏ: Mẹ nó, tuyệt [Ngón cái]
Nâng Một Hạt Dẻ: Ở ký túc xá nhịn cười tới giường run như điên, bạn cùng phòng chạy tới hỏi tôi có phải đột ngột phát bệnh hiểm nghèo hay không.
Bồ Công Anh Màu Trắng: Ấm Áp, từ nay về sau cậu trở thành người tôi khâm phục nhất trong nhóm.
Ngày Đông Ấm Áp Không: [Tôi cá mập cậu. jpg]
Phi Túng: Cũng không có nói bậy tôi cái gì.
Phi Túng: Chào mừng trở về.
Ngày Đông Ấm Áp Không: [Cắn khăn tay]
Trong nhóm lại náo nhiệt như thường, mọi người trêu chọc Ngày Đông Ấm Áp Không, tập thể khiến cô ấy xấu hổ tới muốn dùng chân moi ra ba phòng ngủ một phòng khách.
Trình Miên ngồi trước máy tính cười muốn điên rồi.
Cười xong, đang định gõ chữ, một tin nhắn Wechat nhảy ra ngắt ngang cậu.
Phi Túng: Còn muốn nghe nữa không?
Vân Trình Phong Miên: Hả?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!