Chương 32: (Vô Đề)

Trans: Thuỷ Tích

Lúc Bùi Túng Chi kết thúc cuộc họp đã qua giờ cơm trưa từ lâu.

Thư ký gõ cửa tiến vào, nói: "Sếp Kỳ của Khoa học kỹ thuật Vĩnh Hằng mời cơm ở Ung Hòa Hiên, hỏi sếp có rảnh không?"

Đương nhiên Bùi Túng Chi biết rõ ý đồ của đối phương. Bùi Thị có ý định tiến quân vào giới game online, bộ phận này mới vừa thành lập, khắp nơi đã rục rịch, lời mời đưa tới trong tay anh phải xếp thành núi.

Không có nhiều thời gian tới nỗi ai mời cũng đồng ý, Bùi Túng Chi tự có tính toán của mình.

"Sếp Kỳ nào? Kỳ anh hay Kỳ em?"

Nhưng thật ra Khoa học kỹ thuật Vĩnh Hằng rất có giá trị hợp tác, tiếc là không đúng dịp. Thời gian trước, ông Kỳ sinh bệnh nằm viện, hai người chưa có rảnh trao đổi, bây giờ là hai đứa con trai trấn giữ ở công ty, suy nghĩ của hai anh em không hợp, đấu đá gay gắt.

Thư ký nói: "Là sếp Đại Kỳ."

Bùi Túng Chi ừ một tiếng, đứng dậy cầm áo khoác vest treo trên lưng ghế: "Báo tài xế đợi dưới lầu."

"Vâng."

Lúc này đang giờ nghỉ trưa, tòa nhà công ty vắng vẻ, giày da giẫm trên mặt sàn bóng loáng phát ra âm thanh rõ ràng hơn bình thường.

Vào thang máy, Bùi Túng Chi vắt áo khoác trên cánh tay. Thân trên là một chiếc áo sơ mi màu trắng thoáng khí, thắt cà vạt sọc xanh đen, vạt áo chui vào trong lưng quần, vòng eo gầy nhưng có sức bật, phía dưới quần tây là đôi chân dài thẳng tắp, không mảnh khảnh mà tràn ngập co dãn.

Anh hơi cúi đầu, tấm kính trong thang máy phản chiếu ra một nốt ruồi nhỏ bên cổ trái, ánh đèn rọi lên gọng kính màu bạc tỏa ra ánh sáng mỏng manh.

Thư ký không khỏi ghé mắt, ra vẻ thản nhiên đặt ánh mắt lên kính.

Tuy đã theo ông chủ một thời gian dài nhưng dù có nhìn gương mặt này bao nhiêu lần thì vẫn không thấy ngấy.

Dù sao người ta là Nữ Oa tự tay nhào nắn, mà bọn họ lại là giọt bùn do uống say lỡ vẩy ra.

Đương nhiên đi theo bên người Bùi Túng Chi không hề thoải mái, tràn đầy áp lực nhưng tiền lương dày trợ cấp cũng nhiều. Tuy ông chủ nghiêm khắc nhưng không phải người hở tí là khiển trách cấp dưới, chỉ cần nghiêm túc hoàn thành công việc được giao là sẽ bình an vô sự.

Nghĩ đến bên chỗ bạn thân, ngày hôm qua còn đang than phiền công ty đã thiếu hai tháng tiền cơm.

Không so sánh sẽ không có tổn thương, chỉ cần trả lương đúng hạn, không có gì là không thể nhịn cả.

Vả lại.

Thư ký nhìn đôi chân dài của ông chủ, an ủi chính mình.

Nam sắc, cũng là động lực làm việc.

Bùi Túng Chi lấy điện thoại ra xem tin tức, một buổi sáng không chú ý tới đã có mấy chục tin nhắn chưa đọc.

Tồn Cốt: [Hình ảnh] Hai người mới sáng sớm đã vụng trộm bắn pháo hoa???

Tồn Cốt: Sao lại đột nhiên nghĩ tới dùng thứ này, có hoạt động gì đâu [Khó hiểu]

Phi Túng: Không phải hoạt động, lấy chút kinh nghiệm.

Người thiết kế trò chơi sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để kiếm tiền, bắn pháo hoa mua trong shop sẽ cho kinh nghiệm. Mà số lượng khác nhau thì kinh nghiệm sẽ khác nhau, thả càng nhiều thì kinh nghiệm có được càng nhiều.

Tồn Cốt: Không phải cậu nói không làm nữa?

Phi Túng: Tự nhiên muốn làm.

Tồn Cốt: Đầu bảng đã liều mạng như vậy, tôi còn có lý do gì không cố gắng? Tôi cũng làm, cậu còn muốn làm cái gì nữa? Tôi đi mua pháo hoa, hai chúng ta cùng bắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!