Chương 31: (Vô Đề)

Trans: Thuỷ Tích

Trình Miên đã xấu hổ đến muốn gọi điện cho bộ phận chăm sóc khách hàng, bảo họ mau chóng mở khóa chức năng thu hồi trong kênh trò chuyện riêng.

[Mật] Vân Trình Phong Miên: Ý của tôi là, đổi máy chủ, đồ họa trở nên sắc nét hơn.

[Mật] Phi Túng: Ừ.

[Mật] Phi Túng: Người cũng đẹp, đúng không?

[Mật] Vân Trình Phong Miên: ...

Cậu từ bỏ chống cự.

[Mật] Vân Trình Phong Miên: ...  Đẹp, đều đẹp.

[Phi Túng đề nghị giao dịch với bạn.]

Trình Miên khó hiểu ấn xuống đồng ý.

Khung giao dịch nhảy ra, ngay sau đó, bên trong lần lượt bị nhét vào 30 ô túi *5, sọt dược thảo lớn *1, túi khoáng thạch lớn *1, đạo cụ mở rộng nhà kho *1, còn có một món vũ khí tím.

Mấy cái túi đều là đồ trong shop, giá cả mỗi thứ không cao nhưng gom toàn bộ lại cũng phải hơn hai trăm. Trình Miên tiếc tiền, dù sao mỗi bản đồ đều có NPC nhà kho, đi thêm vài bước mà thôi không cần thiết phải tốn một khoản tiền lớn đến vậy.

Còn món vũ khí tím kia... Trình Miên nhìn thuộc tính, sợ tới mức lập tức gõ mấy dấu chấm hỏi.

[Mật] Phi Túng: Chúc mừng đổi máy tính, quà mừng.

Bùi Túng Chi đã sớm phát hiện, mỗi lần Tiểu Thần Mộc lấy thuốc cho anh đều phải trở về nhà kho một chuyến. Hái thuốc cũng vậy, phải chạy qua chạy lại mấy vòng, đoán có lẽ túi của đối phương chưa được mở rộng đến lớn nhất.

Trình Miên ngồi trước máy tính đã sợ ngây người.

Trong trò chơi, cậu chưa từng được tặng quà, tuy rất vui nhưng mà...

[Mật] Vân Trình Phong Miên: Cảm ơn ý tốt của anh nhưng tôi không thể nhận được.

Phi Túng như có thuật đọc tâm.

[Mật] Phi Túng: Mấy cái túi đó là phần thưởng trong hoạt động khi trước nhà phát hành tặng, không treo trong shop hay bày sạp được mà chỉ có thể giao dịch thôi.

[Mật] Phi Túng: Ô túi của tôi đã full rồi, mấy thứ này chiếm chỗ quá, cậu không cần chỉ có thể vứt đi.

Trình Miên không nghe nổi nữa.

Đó chính là túi và ô túi size lớn đó.

[Mật] Vân Trình Phong Miên: Tôi nhận túi, còn vũ khí thì thôi.

Tuy thuộc tính của món vũ khí tím này không tính là cực phẩm nhưng có thêm hiệu quả tăng thời gian của hộ thuẫn, dù là đánh phó bản hay thi đấu PK đều cần, có rất nhiều người tranh nhau có được nó.

[Mật] Phi Túng: Đánh BOSS rớt, không mất tiền.

Trình Miên chua lòm.

Cậu làm cày thuê đã nhiều năm, vũ khí mà BOSS rơi ra không một ngàn cũng chín trăm, trước nay chưa từng xuất hiện món nào có thuộc tính tốt thế này.

[Mật] Vân Trình Phong Miên: Vậy anh treo shop đi, chắc chắn sẽ bán được trong một tích tắc, không ít tiền đâu.

[Mật] Vân Trình Phong Miên: Tôi không đánh nhau, cũng ít đánh phó bản, trang bị bây giờ đã đủ dùng rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!