Trans: Thuỷ Tích
Trình Miên chẳng hiểu ra sao, vừa rồi trong lúc hoảng loạn có chọn mục tiêu lên người đối phương, tuy không tra xét tỉ mỉ thuộc tính nhưng từ lượng máu và BUFF trên đỉnh đầu là có thể biết được trang bị tốt hơn bản thân cậu nhiều, hoàn toàn không cần phải sợ cậu.
Bấm sai nút?
Cậu mang theo nghi hoặc tiếp tục đi về phía trước.
Tên đỏ trên đường đã không còn nhiều, lâu lâu gặp phải mấy người, không biết có phải đang vội vã chạy trốn hay không mà đều không để ý tới cậu.
Thật ra cũng có người chuyển mục tiêu lên người cậu nhưng chẳng mấy chốc lại đã dời đi, tiện thể còn cách xa cậu hơn một chút.
Trình Miên: "..."
Lại không phát hiện ra vấn đề thì chính là đồ ngốc.
Thật ra hơi ngượng ngùng, bị người hiểu lầm, Phi Túng cũng không giải thích.
Nhưng như vậy lại bớt đi rất nhiều việc, kiêng dè tên tuổi đại thần cho nên mọi người nhường cậu khá nhiều.
Sắc mặt Trình Miên đỏ lên, trong chốc lát không biết rốt cuộc là bởi vì nguyên nhân gì.
Lần này vẫn thuận lợi tiến tới trận chung kết, mặc dù có đạo cụ hồi sinh nhưng đa số người chơi ở trên đường đã bị bão tuyết loại bỏ ra khỏi trận đấu, lại thêm đội streamer bị diệt cả đội, không còn đối thủ mạnh nào nữa.
Đương nhiên trong vòng cuối đánh nhau rất dữ dội nhưng có kinh nghiệm lần trước, Trình Miên biết trốn đi thật xa, thường xuyên tròng thuẫn lên cho bản thân, tiểu dược cũng chuẩn bị sẵn sàng.
Thật ra hoạt động Đại Đào Sát không có lợi cho vú em lắm, chỉ có thể dùng kỹ năng phụ trợ, toàn bộ kỹ năng thêm máu đều là màu xám, năng lực giữ mạng không mạnh. Nếu muốn lấy thứ tự thì các môn phái sát thương như Thiên Vấn hoặc Quỷ Môn sẽ có lợi thế hơn.
Nhưng Trình Miên không quen chơi mấy môn phái đó lắm, mỗi lần làm nhiệm vụ cho các ông bà chủ đều là treo máy theo sau thôi.
Trình Miên đã trúng mấy đao nhưng không phải chiêu có thể chết người, cộng thêm trang bị tốt vẫn có thể chống đỡ.
Sau khi kết thúc, là hạng hai, thứ tự rất tốt.
Trình Miên nhìn chằm chằm giao diện tổng kết sững sờ. Cảm xúc không kích động như ván trước nhưng nghĩ đến sau này chưa chắc có được thứ tự tốt như vậy cho nên vẫn cẩn thận chụp lại, rồi lưu vào trong album.
Đóng giao diện lại, một hàng thông báo hệ thống nhảy ra.
[Người chơi thân mến, đúng 12:00 chúng tôi sẽ tiến hành bảo trì máy chủ, thời gian dự tính là hai tiếng, trong lúc đó hoạt động Bình Dã Đại Đào Sát sẽ tạm thời đóng lại, mong bạn thông cảm.]
Cậu còn chưa tắt thông báo thì đã rớt mạng......
Buổi chiều, Trình Miên không có vào trò chơi.
Anh họ được nghỉ về nhà, chú họ gọi điện tới bảo cậu sang chơi.
Trình Miên gội đầu tắm rửa, thay đổi bộ đồ mới, rồi cùng bà nội Trình tới cửa làm khách.
"Tới thì tới thôi, còn đem mấy thứ này làm gì?" Lâm Hạ Quốc nhận lấy một túi trái cây cùng hộp quà từ tay Trình Miên, mày nhíu lại thành chữ Xuyên (): "Mỗi ngày cháu phải thức đêm kiếm được chút tiền đó, nên để dành lo cho cuộc sống sau này của hai bà cháu đi, đừng lãng phí vào việc này."
Trình Miên ôn hòa lắc đầu: "Không tốn bao nhiêu tiền cả."
Sợ bị chú họ lải nhải tiếp, cậu hỏi: "Anh Hoài Nhân đâu ạ?"
Sự chú ý của Lâm Hạ Quốc lập tức bị dời đi: "Trong nhà bếp phụ thím của cháu làm cơm tối. Khó lắm mới về một lần, thế nào cũng đòi làm mấy việc này, nói rồi cũng không chịu nghe..."
Mặc dù đang than phiền nhưng trong giọng nói khó nén vui mừng cùng tự hào.
Hai bà cháu vào nhà, bà nội Trình vui vẻ đi thăm hỏi thím, còn Trình Miên chỉ đứng ngoài cửa nhà bếp nhìn họ trò chuyện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!