Ủa bộ này bị ẩn chương hả mọi người TT___TT
Trans: Thuỷ Tích
Trong nháy mắt, Trình Miên cảm nhận được trái tim như bị nứt ra.
Cậu sững người, ngón tay gác trên bàn phím cũng không biết nên ấn kỹ năng nào trước.
Là chạy trốn, hay là hô cứu mạng.
A a a a a!!!
Đây là cái chuyện ma quỷ gì vậy!
[Gần] Tồn Cốt: Hey, lại gặp rồi.
[Gần] Vân Trình Phong Miên: QAQ
[Gần] Trường Kiếm Ra Vỏ: Vị trí này tốt quá nhỉ, trốn trong đó lâu vậy mà không ai phát hiện.
Nhưng bị các anh thấy rồi đó.
[Gần] Vân Trình Phong Miên: Thật ra cũng tạm... Các anh tới đây lâu rồi sao [Đáng thương]
[Gần] Hề Tưởng Sự Thành: Chưa bao lâu nè, cũng mới tới lúc cậu vừa đi vào đó thôi nè.
[Gần] Hề Tưởng Sự Thành: Vẫn là anh tôi phát hiện nè.
Cậu đừng nè nữa.
Cậu lại nè nữa, tôi tự sát cho cậu xem.
[Gần] Tồn Cốt: Lúc đánh nhau đã thấy cậu rồi, vốn định tới chào hỏi, kết quả làm xong thì người đã mất tăm không thấy đâu.
[Gần] Tồn Cốt: Phải không?
[Gần] Phi Túng: Ừ.
Vẻ mặt Trình Miên chết lặng. Cho nên vào lúc cậu nơm nớp lo sợ chạy trối chết, họ đứng nơi đó xem diễn?
Đúng là, cái gì mà trùng hợp quá cũng là giả cả, cậu đã sớm bị nhóm người này theo dõi rồi!
[Gần] Vân Trình Phong Miên: Ha ha ha tôi không để ý, không ngờ sẽ thật sự bị xếp vào cùng một bản đồ.
[Gần] Vân Trình Phong Miên: Vậy vòng sau gặp nhé, bão cát sắp tới rồi, tôi đi trước.
[Gần] Vân Trình Phong Miên: [Bái bai ~]
Cậu nói rồi, không đợi đối diện trả lời, ấn xuống kỹ năng tăng tốc chuồn mất.
Kết quả mới chạy không xa lắm, một sợi dây xích đã từ phía sau bay tới, quấn chặt lấy người cậu.
Giây tiếp theo, Trình Miên đã bị túm quay về chỗ cũ.
[Gần] Phi Túng: Chạy cái gì?
Không chạy chờ bị anh đánh à!
Cậu trợn to mắt nói dối.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!