Chiêu Ngạn vừa mới bỏ tiền mua thêm một chiếc giường đơn sơ.
Viêm Đằng ức hiếp hắn, thẳng tay xô hắn ra khỏi chiếc giường vốn dĩ của mình.
Hắn nằm chiếu không quen, mới qua nửa tháng mà lưng đã bị cấn nổi đầy mụn đỏ, kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng nghe, thôi thì tự xuất hầu bao chăm sóc cái lưng mỏng manh dễ vỡ.
Chiêu Ngạn ngồi rung đùi cắn hạt bí nhìn mấy cây nhang đang cháy hừng hực trong lư.
Gần đây hương hoả trong quán không tệ.
"Nếu biết đổi tên cũng đổi vận thế này thì đáng lý phải đổi từ lâu rồi."
Lan Oanh nhai nhóp nhép nói với hắn:
"Chẳng ăn nhầm gì chuyện đổi tên cả, mấy cô gái kia đến chỉ để dòm ngó mỹ ca ca. Cơ mà, huynh ấy đâu rồi nhỉ?"
"Hắn đi hay ở đều thần bí, cái kiểu thích độc lai độc vãng ấy, ta làm sao biết?"
Chiêu Ngạn bỗng nhắc nhở Lan Oanh: Lại có tín đồ kìa.
Cả hai ngừng ăn đứng dậy.
Người đến là một phu nhân có tuổi, mặt mày hốc hác, dưới mắt thâm quầng.
"Chiêu đạo trưởng, xin ngài hãy cứu cháu trai của tôi. Nó bị nữ quỷ ám sắp chết rồi."
"Vị phu nhân này, xin bà kể rõ hơn được không?" Chiêu Ngạn đề nghị.
Vị phu nhân tự xưng họ Liễu, có người cháu trai tên Liễu Dương Thành.
Phụ mẫu của Liễu Dương Thành đều qua đời từ sớm, Liễu phu nhân luôn chăm nom y như con trai ruột của mình.
Liễu Dương Thành và tiểu thư Mai gia Mai Phong có hôn ước định sẵn từ trong bụng mẹ.
Sau này Mai gia làm ăn thất bại, dọn khỏi thôn Tập Dao đến kinh thành tìm đường sống.
Mai gia và Liễu gia từ đó không còn qua lại.
Tháng trước, Liễu phu nhân nghĩ Liễu Dương Thành đã đến tuổi thành gia lập thất, tiểu thư Mai gia lại bặt vô âm tín nên mới nhờ bà mai tìm mối cho y.
Chọn lựa kỹ càng được một cô nương gia thế tốt, còn chưa kịp dạm hỏi thì có cô gái tìm tới cửa, tự xưng là Mai Phong.
Cô gái khóc lóc kể lại tình cảnh khốn khó trong những năm vừa qua, lại nói phụ mẫu đều qua đời trong đám cháy, chỉ còn biết đến nương nhờ Liễu gia.
Liễu phu nhân có ý chối từ nhưng Liễu Dương Thành lại say mê cô gái từ lần gặp đầu tiên, nhất quyết đòi tiến hành hôn lễ.
Liễu phu nhân không còn cách nào khác, ai bảo lúc mất mẫu thân y đã nắm tay bà căn dặn nhiều lần nhất định phải chăm sóc y thật tốt.
Bà cũng không muốn ủy khuất cho cô gái, bèn tổ chức một hôn lễ linh đình, mời rất nhiều bà con đến dự, vào đêm hôn lễ còn đích thân ủ một vò rượu làm rượu giao bôi cho bọn họ.
Không ngờ, đang đêm từ tân phòng đột nhiên vọng ra tiếng hét kinh hoàng của Liễu Dương Thành.
Tân nương uống xong rượu giao bôi biến thành một bộ xương trắng.
Liễu Dương Thành hôn mê.
Liễu phu nhân cùng mọi người chạy đến, ném đồ xua đuổi rất lâu thì tân nương mới chịu bỏ đi.
Tuy nhiên từ đấy, vào canh ba mỗi đêm, Mai Phong lại đến gõ cửa phòng của Liễu Dương Thành xin được vào trong.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!