Viêm Đằng khoanh tay đứng dựa vào bức tường trong phòng bếp nhìn Điếu Huyền đang lóc vảy cá.
Không thể tưởng tượng nổi đường đường là Quỷ Đế đánh khắp thiên hạ lại có thể ngoan ngoãn làm một người phu quân đảm đang việc nhà đến thế.
Viêm Đằng day quanh thái dương, có chút bất lực hỏi:
"Xác định cô gái đó là thật sao?"
Điếu Huyền vừa làm vừa vui vẻ nói:
"Là thật! Đều nhờ ngươi nhắc ta. Tương Thủy Kính không thể biết được việc bọn ta chưa từng làm qua, mà việc này cũng chỉ có mỗi ta và Bội Đề biết, cho nên không ai giả dạng được."
Là việc gì thế?
Điếu Huyền hơi khựng lại: Bí mật.
Viêm Đằng không hỏi nữa.
Điếu Huyền bình thường có cái gì cũng kể lể với hắn, hiếm khi lại không chịu nói ra.
Hắn đoán chắc là chuyện tế nhị của phu thê bọn họ.
"Kẻ giả mạo kia cái gì cũng không chịu khai, rất cứng đầu. Ngươi có muốn hỏi chuyện cô ta không?"
"Chỉ là một con rối thôi, có gì đáng hỏi? Với tính cách của Mộ Tước, kẻ vô dụng không giữ lại, chắc chắn không phí sức đến cứu cô ta. Cho dù cô ta chịu khai, chỉ bằng lời nói của một con quỷ thì cũng chẳng ai tin."
"Thế thì cứ nhốt lại, đợi sắp tới cho vào Bách Luyện Đỉnh để ta tu luyện."
Viêm Đằng nghe vậy liền nảy ra một ý nghĩ:
"Bách Luyện Đỉnh của ngươi có thể nào hút pháp lực của một người truyền cho một người khác không?"
"Nếu cả hai đều là quỷ thì được."
Viêm Đằng âm thầm suy tính gì đó nên không nói nữa.
Điếu Huyền rửa sạch cá cho vào nồi hầm.
Có tiểu quỷ vội vội vàng vàng chạy từ ngoài vào báo:
"Phu nhân nói đã đợi canh của chủ thượng một canh giờ rồi, hỏi khi nào có thể ăn?"
"Nói với nàng sắp xong rồi."
Điếu Huyền cười hăm hở đáp.
Tiểu quỷ lật đật chạy đi báo tin.
Viêm Đằng khó hiểu:
"Nấu canh vui đến vậy sao?"
"Không phải nấu canh vui, mà là nấu cho người trong lòng nên mới vui."
"Ta lại nghe đám tiểu quỷ xôn xao là ngày nào ngươi cũng tất bật trong bếp nấu canh cho nàng ta. Nàng ta hành hạ ngươi thật không chút khách sáo."
"Trước kia vẫn vậy mà. Bội Đề rất thẳng tính, không thích có khi còn nắm tai ta nhéo nữa. Nàng như vậy mới đúng là Bội Đề của ta. À mà gọi sai rồi, phải gọi Tần Mi mới đúng. Ta cứ quen miệng gọi tên cũ, hôm nọ khiến nàng giận không thèm ăn đồ ta nấu."
"Vậy là ngươi thích bị ngược đãi hả?" Viêm Đằng rút ra kết luận bất ngờ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!