Chương 11: (Vô Đề)

Hôm sau, khi Chiêu Ngạn thức dậy, Viêm Đằng không thấy đâu.

Một mình hắn nằm giang rộng chân tay cả giường, phía trên còn phủ một tấm chăn mỏng.

Chiêu Ngạn nhớ lại đêm qua khi ngủ không đắp chăn, nên chiếc chăn này có lẽ do Viêm Đằng đắp giùm hắn.

Hắn rửa mặt rồi đi ra tìm Viêm Đằng nhưng không thấy, trùng hợp gặp Bình Liễn hối thúc về vụ siêu độ nên đành đi theo Bình Liễn chuẩn bị các thứ.

Đến giờ siêu độ, Viêm Đằng không biết từ đâu lại lù lù xuất hiện.

Chiêu Ngạn thấy y rồi thì tương đối yên tâm hơn, bắt đầu tiến hành siêu độ.

Trong lúc Chiêu Ngạn quơ kiếm lung tung, đọc chú khấn vái tứ phương, Viêm Đằng quan sát nhất cử nhất động của những người có mặt.

Bình gia kể ra cũng không đông người.

Lão phu nhân đã trên bảy mươi, sức khoẻ lại yếu được hai nha hoàn dìu đỡ, một mặc áo hồng, một mặc áo vàng.

Muội muội của bà Tam Cô đứng sát bên cạnh.

Nhũ mẫu họ Hồ bế theo tiểu công tử cứ khóc không dứt.

Bình Liễn lo lắng nắm chặt hai tay lại.

Nhị phu nhân cầm khăn tay sụt sùi, bị Tam Cô quở trách.

Trong một thời gian ngắn, Bình gia đã có ba người chết, khó tránh tâm trạng của ai cũng nặng nề.

Ở giữa buổi siêu độ, tiểu công tử đột nhiên dừng khóc chuyển sang cười khúc khích, tiếng cười so với tiếng khóc càng đáng sợ hơn nhiều.

Bình gia từ trên xuống dưới đều xanh mặt ra.

Tam Cô chê là nhũ mẫu không chu đáo, giành ẳm lấy đứa nhỏ dỗ dành.

Nha hoàn áo vàng đứng lùi ra sau, sợ đến run cả người.

Buổi siêu độ kết thúc, đứa trẻ vẫn không ngừng cười.

Bình Liễn bảo những nữ nhân trong nhà quay về, chỉ giữ Chiêu Ngạn và Viêm Đằng ở lại.

Chiêu Ngạn nói với y:

"Siêu độ chỉ là làm cho oán khí của người chết tiêu tan đi phần nào, nhưng nếu oán khí này quá nặng, sợ rằng siêu độ thôi thì vẫn chưa đủ."

Bình Liễn kinh hãi: Vậy phải làm sao?

Để ta nghĩ cách.

Chiêu Ngạn khuyên Bình Liễn đi nghỉ ngơi rồi nói với Viêm Đằng:

"Xem ra muốn bỏ mặc cũng không thể bỏ mặc được nữa rồi. Giờ đứa bé càng cười càng rùng rợn, nó mà xảy ra chuyện gì thì sẽ đổ hết tội lên người ta."

"Nha hoàn bên cạnh lão phu nhân có vấn đề." Viêm Đằng cân nhắc nói.

Vấn đề gì?

"Phải hỏi mới biết. Ta không phải thầy bói."

Ồ! Chiêu Ngạn sờ vào bụng nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!