Lòng bàn tay Tiền Đa Đa ướt đẫm mồ hôi, hàng mi dày rung rung, tim đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi cổ họng. Cô nhìn người đàn ông trước mặt, thấy anh vẫn chăm chú nhìn mình mà chưa có phản ứng gì thêm, liền mấp máy môi định nói thêm điều gì.
Nhưng chưa kịp thốt lời, cằm cô đã bị nâng lên.
Tiền Đa Đa chớp mắt.
Ngay sau đó, đôi môi người đàn ông ập xuống, hung hãn như vũ bão.
Bên ngoài cửa kính, cát bay lơ lửng giữa không trung, cát vàng cuồn cuộn bao phủ cả thành phố sa mạc, toàn bộ thế giới mờ ảo như phủ một lớp lụa dày màu vàng sẫm.
Trăng chẳng thấy đâu, ngân hà bị mây cát che khuất.
Từng khoảng không, từng hạt bụi đều phản chiếu thứ ánh sáng huyền bí ma mị.
Nụ hôn này đã xa cách quá lâu.
Gần bốn trăm ngày đêm chờ đợi và kìm nén, giờ đây cuối cùng cũng được đáp lại.
Mềm mại ngọt ngào, quyến rũ đến ngạt thở.
Lục Tề Minh cảm thấy luồng xúc động mãnh liệt dâng trào trong lồng ng. ực, tay siết chặt eo cô gái trong lòng, lực đạo mạnh đến mức như muốn nhấn cô hòa vào máu thịt xương cốt mình.
Anh như mảnh đất khô cằn sau nhiều năm hạn hán, trong cơn khát cháy bỏng và tuyệt vọng, cuối cùng cũng đón được trận mưa cứu rỗi linh hồn.
Không cần giả vờ, không cần kiềm chế nữa.
Xé tan mọi nhẫn nại, phô bày nanh vuốt sắc nhọn, tham lam đòi hỏi, ngang ngược xâm chiếm.
Nụ hôn thoáng qua không đủ làm dịu cơn khát của thể xác và tâm hồn.
Lục Tề Minh như chúa sơn lâm trẻ trung khỏe mạnh trong rừng già vừa kết thúc cuộc săn thỏa thuê, giờ rung bờm óng mượt, gầm rú điên cuồng, bắt đầu thưởng thức con mồi quý giá nhất.
Anh kéo Tiền Đa Đa vào lòng, ghim chặt cô trên đùi mình.
Đầu lưỡi mở đường vào kẽ môi hồng mềm mại của cô, áp sát hàm răng trắng ngần.
Bảo bối của anh thật ngoan.
Không chút chống cự, vừa ngại ngùng vừa nhiệt tình hé răng, thậm chí còn chủ động ngậm lấy lưỡi anh.
Chiếc lưỡi nhỏ hồng hào như chú cá tinh nghịch bơi đến khẽ cọ vào anh, vừa như trêu ghẹo vừa như đùa vui.
Lục Tề Minh hơi thở gấp gáp, trong cổ họng bật ra tiếng rên khàn khàn.
Ngọn lửa kìm nén hơn ba trăm ngày đêm bùng cháy. Toàn thân anh căng cứng, mọi sợi thần kinh đều rung động, chỉ muốn cuồng nhiệt chiếm đoạt.
Trong mấy giây mê loạn, anh cuốn lấy chiếc lưỡi ngọt ngào kia vào miệng, hút mạnh không thương tiếc.
Nụ hôn quá cuồng nhiệt khiến Tiền Đa Đa choáng váng.
Hơi thở, nước miếng, thậm chí cả lưỡi đều bị người đàn ông này ăn sạch sẽ.
Sắp không thở nổi, thiếu oxy làm hai má cô càng thêm đỏ bừng như sắp rỉ máu, cả người gần như tan chảy vào lồng ng. ực nóng bỏng của người đàn ông.
Đôi mắt long lanh mất tập trung mờ đi trong làn sương ẩm ướt, mê muội đầy mê hoặc.
Trong khoảnh khắc thần trí phiêu du, Tiền Đa Đa cảm thấy mình như dòng suối mùa xuân trong rừng, như cánh bồ công anh trong gió bão, mềm mại và chông chênh.
Cô ôm chặt Lục Tề Minh, dùng trọn nhiệt tình và yêu thương để đáp lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!