Chương 50: (Vô Đề)

Ngày hôm trước vừa dẫn Lục Tề Minh về nhà ăn cơm, gặp mặt các bậc trưởng bối. Tiền Đa Đa từ chín giờ sáng hôm nay đã liên tục nhận được tin nhắn WeChat hỏi han của dì và chị họ. Nội dung rất thống nhất, đều muốn hỏi thăm cụ thể về người bạn trai này của cô.

Dì: [Đa Đa, nghe mẹ con nói con yêu rồi, đối tượng là người trong quân đội à?]

Nhìn tin nhắn của dì gửi đến trên màn hình điện thoại, Tiền Đa Đa có chút bất lực. Cô biết mẹ và dì tình cảm chị em sâu đậm, giữa hai người không có bí mật gì, chuyện lớn như con gái mình yêu đương hẹn hò, hai người chắc chắn sẽ trao đổi kinh nghiệm, cùng nhau nghĩ cách.

Đây cũng là lý do ban đầu Tiền Đa Đa chọn giấu giếm bà Trương Tuyết Lan chuyện mình và Lục Tề Minh bắt đầu hẹn hò.

Sự hỏi han đột ngột của dì nằm trong dự liệu của Tiền Đa Đa.

Suy nghĩ hai giây, Tiền Đa Đa lịch sự gửi tin nhắn trả lời: [Vâng vâng, đúng rồi dì ơi ^_^]

Dì: [Mẹ con nói, anh chàng này năm nay ba mươi hai tuổi, đã là trung tá rồi à?]

Tiền Đa Đa: [Vâng đúng ạ]

Dì: [Vừa nãy dì nói chuyện này với dượng con rồi. Dượng con bảo tuổi và quân hàm này hình như không đúng lắm]

Tiền Đa Đa: [Vâng vâng?]

Dì: [Trong quân đội đều thăng hàm theo tuổi và thâm niên. Anh chàng này mới ba mươi hai, bình thường thì chỉ nên là thiếu tá thôi, anh ta nói mình là trung tá, có khi nào là khai gian không?]

Dì: [Cái cô Tôn kia vốn cũng không rành, chỉ làm chút công trình ở khu doanh trại, xong dự án là đi. Tình hình thực tế của mấy sĩ quan cán bộ này, chắc cô ấy cũng không biết nhiều đâu. Dì lo cô ấy không nắm rõ tình hình]

Bên kia màn hình, Tiền Đa Đa nhướn mày.

Dì và bà Trương Tuyết Lan đều là những người nhiệt tình tốt bụng. Dì nhìn Tiền Đa Đa lớn lên, hồi nhỏ Tiền Đa Đa đến nhà dì chơi, chị họ có gì, dù là đồ chơi hay đồ ăn vặt, dì đều chuẩn bị cho cô một phần, rất thương yêu cô.

Dì đưa ra nghi vấn như vậy không có ý gì khác, đơn thuần chỉ là cảm thấy cô còn nhỏ, kinh nghiệm xã hội chưa nhiều, lo cô bị thiệt thòi bị lừa.

Tiền Đa Đa trả lời dì: [Dì ơi, con biết dì lo lắng cho con]

Tiền Đa Đa: [Mẹ con không nói với dì sao, dạo này con đang làm hoạt động ủng hộ quân đội ở quân khu của họ. Tình hình thực tế của anh ấy không khác với những gì dì Tôn biết đâu ạ.]

Dì: [Ồ]

Dì: [Mẹ con đúng là không nói với dì chuyện này.]

Dì: [Không khác là tốt rồi. Ba mươi hai tuổi mà đã là trung tá, thăng nhanh quá. Dượng con bảo, trong quân đội người có công trạng đặc biệt mới được thăng hàm trước thời hạn, xem ra bạn trai con rất xuất sắc][ngón tay cái]

Tiền Đa Đa: [Cảm ơn dì đã cung cấp thông tin, làm dì và dượng phải bận tâm rồi ạ.]

Tin nhắn gửi đi, lần này dì mất hai ba phút mới trả lời lại một tin.

Dì: [Đa Đa, vốn dĩ con vừa mới yêu, dì không nên nói gì xui xẻo với con cả. Nhưng dì nghĩ đi nghĩ lại vẫn muốn nói thêm một câu, ở bên người quân nhân, sau này con phải chịu đựng rất nhiều thứ, con nhất định phải suy nghĩ kỹ đấy]

Ánh mắt Tiền Đa Đa ngưng lại, ngón tay lơ lửng trên màn hình cảm ứng do dự hai giây, gõ chữ: [Hiện tại con chưa nghĩ đến chuyện sau này.]

Dì: [Các con trẻ bây giờ tư tưởng mới, quan niệm mới. Như vậy cũng tốt, không có gánh nặng tâm lý, cứ tận hưởng tình yêu đi]

Tiền Đa Đa gửi cho dì một biểu tượng cảm xúc đáng yêu, coi như kết thúc đoạn trò chuyện này.

So với dì là bậc trưởng bối, chị họ Trần Phồn trạng tuổi lại quan tâm đến những điểm phổ biến hơn nhiều.

Tin nhắn đối phương gửi đến ngắn gọn xúc tích, trực tiếp là một câu: [Yêu rồi à? Có ảnh bạn trai không, gửi đến xem thử]

Tiền Đa Đa không nhịn được cười, trả lời: [Em thật sự rất muốn biết, tại sao mọi người đều tò mò về ngoại hình của anh ấy như vậy?]

Trần Phồn: [Mọi người đều muốn giúp em xem xét thôi. Em xinh đẹp như vậy, lỡ yêu vào mù quáng chọn phải thằng xấu xí dị dạng nào đó, chị là người đầu tiên không đồng ý, lập tức ép em chia tay]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!