Trong quán bar Zero, đèn rọi chuyển sang màu xanh tím, xẻ dọc làn khói mờ ảo như lưỡi dao, vô số miệng ly thủy tinh phản chiếu ánh đèn tạo ra thế giới trừu tượng huyền ảo.
Vừa đúng lúc này, tiếng nhạc đinh tai nhức óc biến mất, được thay thế bằng một bản nhạc du dương.
Một nữ ca sĩ mặc váy dài bước lên sân khấu, vừa đàn vừa hát bài "Đêm Ulan Bator".
Bên này.
Lời Lục Tề Minh vừa dứt, đôi mắt sáng ngời của Tiền Đa Đa lập tức mở to, chỉ cảm thấy kinh ngạc.
Trần Vũ và những người khác cũng ngẩn người, sau đó mới hoàn hồn.
"Bạn trai?" Trần Vũ chậm rãi lặp lại, ánh mắt không mấy thiện cảm đánh giá người trước mặt từ đầu đến chân, rồi quay sang nhìn Tiền Đa Đa bên cạnh, nhíu mày.
"Tiền Đa Đa có bạn trai?" Anh ta giơ tay gọi người bên dưới, giọng nói cực thấp, có vẻ bực bội khó hiểu, "Tiền Dũng Dũng trước đây có nói với tụi mày không?"
Thuộc hạ lắc đầu, cũng khó hiểu nhỏ giọng đáp: "Không nghe anh ta nói gì cả."
Trần Vũ thấy vậy, liếc nhìn thuộc hạ một cái đầy vẻ ghét bỏ, khoát tay, đuổi người lui sang một bên, ánh mắt lại nhìn về phía Lục Tề Minh.
Trần Vũ nheo mắt lại.
Người đàn ông này có thân hình cao lớn vạm vỡ nhưng thanh thoát, đường nét góc cạnh ẩn hiện trong ánh đèn. Tay áo xắn lên để lộ vết sẹo dài ngoằn ngoèo như con rết nằm ngoan ngoãn trên cổ tay săn chắc, toát lên vẻ tàn khốc.
Đối phương cũng nhìn thẳng vào anh ta.
Khác với ánh mắt dò xét đầy cảnh giác của Trần Vũ, ánh mắt người này tĩnh lặng như một vũng nước sâu, lạnh lẽo mà trầm tĩnh, nhìn thẳng vào mắt Trần Vũ khiến lòng người trống rỗng, lạnh lẽo đến rợn người.
Trần Vũ không biết lai lịch của người này nhưng chỉ nhìn khí chất thôi cũng đủ kết luận, không phải hạng tầm thường.
Hôm nay anh ta dùng kế nhỏ chuốc say Triệu Tĩnh Hy, nhân cơ hội lừa Tiền Đa Đa đến đây, nói cho cùng vẫn là để bụng chuyện cô hot girl nhỏ này từ chối anh ta mấy ngày trước.
Đây là địa bàn của anh ta.
Nghĩ đến một cô gái yếu đuối không có sức lực rơi vào tay anh ta, lên trời không đường xuống đất không lối, chẳng phải chỉ có thể mặc anh ta muốn làm gì thì làm đó sao?
Gia cảnh Trần Vũ khá giả, tuy không phải là hào môn đỉnh cấp nhưng ở Nam Thành cũng có tiếng tăm. Bố mẹ anh ta làm ăn phát đạt, các mối quan hệ trong giới đều có chút quen biết. Nếu hôm nay đến chỉ có Tiền Đa Đa, anh ta có vô số cách khiến cô hot girl nhỏ này ngoan ngoãn phục tùng.
Nhưng cái người "bạn trai" nửa đường xuất hiện này, quả thực không giống một kẻ dễ đối phó.
Bây giờ làm sao?
Trần Vũ càng nhíu mày chặt hơn, nâng ly uống một ngụm rượu, trong lòng suy nghĩ.
Đúng lúc này, một tên côn đồ tóc đỏ phía sau nảy sinh ý đồ xấu. Nhân lúc Lục Tề Minh và Trần Vũ đang giằng co, hắn liếc mắt đảo qua rồi lén lút tiến lên, tay lần tìm về phía con dao gập cài sau thắt lưng…
Lục Tề Minh nhận ra, liếc mắt nhìn sang, tên côn đồ lập tức cứng đờ người, như bị trúng bùa định thân đứng im tại chỗ.
Ánh mắt kia căn bản không giống con người, mà giống như một loài săn mồi nào đó, mang theo sự lạnh lẽo của kim loại và sự tàn bạo khát máu.
Một cái liếc mắt hờ hững cũng đủ khiến người ta lạnh sống lưng.
Tên côn đồ bị trấn áp, lại lủi thủi lùi lại mấy bước, đứng sau lưng Trần Vũ.
Trong không gian có dòng chảy ngầm vô hình đang cuộn trào.
Không khí căng thẳng.
Lại qua khoảng ba giây, Trần Vũ cuối cùng cũng giả vờ thoải mái cười khẽ một tiếng, bước chân tiến lại gần Lục Tề Minh hai bước, nói: "Hóa ra là bạn trai của cô Tiền. Anh bạn, xưng hô thế nào?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!