Chương 11: (Vô Đề)

Tiền Đa Đa nhìn con dao găm mini trong tay, suy nghĩ gì đó.

Triệu Tĩnh Hy đánh giá cô từ trên xuống dưới, nhướn mày: "Cái thứ này nhìn lạnh lẽo quá. Đồng nghiệp của mày còn có sở thích sưu tầm cái này à?"

Tiền Đa Đa lắc đầu: "Đây chắc là của Lục Tề Minh."

"Lục Tề Minh là ai?" Nghe thấy cái tên xa lạ từ miệng bạn thân, Triệu Tĩnh Hy nghi hoặc hỏi.

"Chính là đối tượng xem mắt mà mẹ tao giới thiệu trước đây." Tiền Đa Đa nghĩ gì nói nấy, không định giấu giếm Triệu Tĩnh Hy, "Buổi tối tao đã nói với mày rồi, nói tao gặp anh ấy ở nhà hàng, chắc mày vẫn còn nhớ."

"Sau đó hai người về nhà cùng nhau?"

"Không phải. Lúc đó có một chiếc xe máy lao ra từ vỉa hè, suýt chút nữa thì đâm vào tao." Tiền Đa Đa kể lại chi tiết, "Lục Tề Minh vì cứu tao mà bị thương, tao đưa anh ấy đến bệnh viện một chuyến."

Triệu Tĩnh Hy "phụt" một tiếng, đổi giọng điệu trêu chọc: "Sao cái tình tiết này của hai người giống phim thần tượng thế."

Tiền Đa Đa buồn cười: "Mày quay phim ngắn nhiều quá rồi, nhìn cái gì cũng thấy là phim thần tượng."

"Theo kịch bản thông thường, nữ chính nhặt được đồ của nam chính, chắc chắn phải tìm cơ hội trả lại. Sau đó hai người tiếp xúc nhiều, từ từ sẽ nảy sinh tình cảm…"

Ngũ quan của Triệu Tĩnh Hy sắc sảo quyến rũ, là kiểu mỹ nhân như hoa hồng lửa, đàn ông đàn bà đều mê.

Cô vươn cổ ghé sát vào Tiền Đa Đa, cánh tay ngọc ngà ôm lấy vai Tiền Đa Đa, giữa đôi môi đỏ mọng, hương rượu nồng nàn lan tỏa giống như một nữ yêu quyến rũ lòng người: "Theo tao thấy, mày cứ thử qua lại với anh quân nhân này một thời gian đi, yêu đương cũng chẳng thiệt gì."

"Cảm ơn." Tiền Đa Đa đỡ lấy khuôn mặt Triệu mỹ nhân, cười híp mắt đẩy ra, "Anh ấy không phải gu của tao."

"Ai nói yêu đương nhất định phải tìm người đúng gu? Đàn ông chẳng phải là thứ dùng để giải quyết nhu cầu si. nh lý thôi sao, cơ thể tốt phần cứng tốt, khỏe mạnh không bệnh tật là quan trọng nhất."

"Tao tạm thời không có nhu cầu si. nh lý gì cả."

"Xì, bây giờ không có, chẳng lẽ cả đời mày cũng không có?"

"…Vậy thì đợi có rồi tính." Tai Tiền Đa Đa nóng ran, sợ lại nghe thấy những lời gây sốc từ miệng Triệu Tĩnh Hy, vội vàng đẩy cô ra cửa, "Mày mau đi tắm đi."

Tiền Đa Đa ngoan ngoãn hiền lành da mặt mỏng, Triệu Tĩnh Hy thấy cô đáng yêu, bình thường rảnh rỗi thích trêu chọc cô. Thấy tình hình này, Triệu Tĩnh Hy không khỏi cười lớn mấy tiếng, sau đó mới tâm trạng cực tốt hất mái tóc dài, ưỡn eo đi mất.

Mãi mới đuổi được cô bạn thân say xỉn không biết kiêng nể kia, Tiền Đa Đa hơi thở phào một hơi.

Một lát sau, cô cúi đầu, ánh mắt lại rơi vào con dao găm kỷ niệm kia.

Tuy rằng những lời lẽ dài dòng vừa nãy của Triệu Tĩnh Hy chẳng có mấy câu đáng tin, nhưng có một câu cô ấy nói đúng.

Đã nhặt được dao găm của Lục Tề Minh, cô phải nghĩ cách trả lại cho người ta.

Vừa nghĩ như vậy, Tiền Đa Đa lấy điện thoại ra, tìm thấy avatar bầu trời đêm đã lâu không liên lạc trên WeChat, gửi tin nhắn.

Tiền Đa Đa: [anh Lục, xin lỗi vì làm phiền anh muộn như vậy.]

Tiền Đa Đa: [Xin hỏi đây có phải của anh không?]

Vừa soạn xong tin nhắn chữ, cô liền chụp một tấm ảnh con dao găm trong lòng bàn tay, trực tiếp gửi đi.Khu nhà ở cán bộ, Lữ đặc nhiệm Thạch Thủy.

Lục Tề Minh về đến đơn vị đã là mười hai giờ đêm.

Khuôn viên này được xây dựng từ những năm chín mươi, tòa nhà ký túc xá cũng mang phong cách của thế kỷ trước. Lúc Lục Tề Minh mới được điều đến, mỗi phòng thậm chí còn không có nhà vệ sinh riêng, cả tầng chỉ có một nhà vệ sinh chung, một phòng rửa mặt chung, một phòng tắ. m chung, cứ đến giờ cao điểm là mọi người đến cả đi vệ sinh cũng phải xếp hàng.

Sau này được cải tạo, điều kiện sống của sĩ quan binh lính mới được cải thiện.

Tuy nhiên, cải tạo cũng chỉ có thể sửa chữa hệ thống cấp thoát nước nhà vệ sinh, vật liệu xây dựng của cả tòa nhà không thể động đến, khả năng cách âm giữa các phòng vẫn rất kém.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!