Chương 1: (Vô Đề)

Đầu tháng 11, Nam Thành chính thức vào đông.

Tiền Đa Đa vừa bước ra khỏi cổng bệnh viện với mấy túi thuốc Bắc lủng lẳng trên tay thì điện thoại trong túi đã rung lên ầm ĩ.

Hai tay đang bận, cô đảo mắt nhìn quanh rồi nhanh chóng tìm ghế dài ngồi xuống, móc điện thoại ra.

Màn hình hiện lên dãy số lạ.

Cô định cho là tin nhắn rác nên không muốn nghe máy.

Nhưng chuông cứ rung… rung… không ngừng.

Cúp máy hai lần liền mà điện thoại vẫn réo không ngớt như thể không chịu buông tha nếu cô không bắt máy.

Tiền Đa Đa đành nhấn nghe với chút do dự: "Alo?"

"Cuối cùng em cũng nghe máy đấy." Giọng đàn ông pha chút bỡn cợt vang lên. "Anh đây, Vũ nè."

Cô chớp mắt, nét mặt thoáng hiện sự bối rối – Vũ nào nhỉ?

Cô im lặng trong sự lịch sự gượng gạo.

Người đàn ông bên kia dường như không hài lòng với phản ứng này nên nhấn mạnh: "Tối thứ Tư tuần trước còn ăn tối cùng nhau mà quên rồi à?"

Tiền Đa Đa chợt nhớ ra.

Trần Vũ – chủ quán bar nhỏ, người địa phương, gia đình khá giả – "đối tượng chất lượng cao" mà đồng nghiệp giới thiệu cho cô.

Điều kiện gia đình anh ta trên thị trường hẹn hò quả thực rất cạnh tranh, ngoại hình cũng trên mức trung bình nhưng Tiền Đa Đa không ưa cái khí chất phóng túng quá đà của anh ta.

Sau buổi gặp gỡ chớp nhoáng tuần trước, khi Trần Vũ đề nghị kết bạn WeChat, cô đã khéo từ chối và nhanh chóng quên bẵng anh ta cho đến khi nhận được cuộc gọi bất ngờ này.

Tiền Đa Đa bật cười gượng: "Anh Trần có việc gì thế ạ?"

"Anh muốn hỏi em tối nay rảnh không? Đi ăn tối nhé."

"Xin lỗi anh, tối nay tôi phải làm thêm giờ."

"Làm hot girl mạng mà cũng tăng ca à?" Trần Vũ bật cười châm chọc.

Tiền Đa Đa nhíu mày.

Cô tốt nghiệp ngành Quản trị Du lịch, sau đó vào làm hướng dẫn viên cho một công ty lữ hành nhỏ. Những lúc rảnh rỗi, cô quay video nấu ăn và ăn uống rồi đăng lên mạng.

Nhờ đúng thời điểm ngành content phát triển, cộng thêm ngoại hình xinh đẹp với khuôn mặt thanh tú, làn da trắng mịn, vẻ ngoài dễ thương không chút gai góc nên cô nhanh chóng thu hút được lượng fan lớn. Chỉ trong một năm, số lượng người theo dõi của cô đã lên tới 300 nghìn.

Sau nhiều cân nhắc, Tiền Đa Đa quyết định nghỉ việc hướng dẫn viên và ký hợp đồng với một công ty MCN lớn ở Nam Thành, trở thành một blogger ẩm thực chuyên nghiệp – hay như cách Trần Vũ gọi là "hot girl mạng".

Nghe thấy sự coi thường của anh ta đối với nghề nghiệp của mình, Tiền Đa Đa cảm thấy khó chịu. Cô không bộc lộ nhiều, chỉ mỉm cười: "Dù làm nghề gì thì công việc chưa xong vẫn phải hoàn thành thôi ạ."

"Được rồi được rồi." Giọng Trần Vũ bên kia đầu dây tỏ ra nhượng bộ "Tối nay không được thì tối mai vậy, chắc tối mai em không bận nữa chứ?"

"Dạo này tôi bận lắm ạ." Tiền Đa Đa lại một lần nữa từ chối khéo.

"Em gái này, như thế là không cho anh chút mặt mũi nào rồi đấy." Trần Vũ tức giận, "Chỉ là đi ăn tối thôi mà cứ đẩy đưa mãi, làm màu gì thế? Muốn làm giá cũng phải có chừng mực chứ."

Trần Vũ đã thích Tiền Đa Đa ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cô nàng hot girl này cao 1m65, dáng người cân đối với đôi chân dài thẳng tắp, làn da trắng nõn, đôi mắt to trong veo như biết nói, vừa ngây thơ vừa dịu dàng, đặc biệt là ánh mắt luôn toát lên vẻ quyến rũ tự nhiên khiến người ta mê mẩn.

Lúc này, hắn ta cảm thấy bực bội vô cùng. Nghĩ lại, vừa khoe khoang với bạn bè là đã tán được một hot girl xinh đẹp, nào ngờ bị cô nàng thẳng thừng từ chối, sau này còn mặt mũi nào nữa?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!