Chương 3: (Vô Đề)

Tại trụ sở chính của Liên minh Esports Thần Súng ở Trung Quốc, trong phòng họp.

Du Minh Tương cất điện thoại, quay sang Alpha bên cạnh, ánh mắt rạng rỡ: "Chủ tịch Tề, cậu ấy đã đồng ý rồi!"

Tề Hằng cười sảng khoái: "Tôi đoán là cậu ta sẽ đồng ý mà! Mấy năm nay cậu ta vẫn luôn theo dõi "Thần Súng", trong nước lại có người cậu ta không yên tâm để lại. Cô đánh vào tình cảm rất tốt. Chỉ cần cậu ta quay về, mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn."

Du Minh Tương hơi nhíu mày, lo lắng nói: "Nhưng điều kiện của A Vũ là phải có toàn quyền quyết định với tư cách HLV – từ tuyển chọn đội tuyển quốc gia cho đến việc sắp xếp đội hình chính và dự bị, tất cả đều phải do cậu ấy quyết định. Cấp trên có thể chấp thuận không? Những lợi ích liên quan đâu phải chuyện nhỏ?"

Ánh mắt Tề Hằng thoáng hiện vẻ lạnh lẽo: "Chuyện này để tôi nghĩ cách. Đội tuyển quốc gia có quá nhiều vấn đề, cũng đến lúc phải chỉnh đốn lại rồi. Kỳ trước, nhà tài trợ đổ tiền để cho ngôi sao vào đội, kết quả thì sao? Thi đấu thì tệ hại, đúng là mất mặt chết đi được."

Du Minh Tương: "……"

Người mà Tề Hằng nói "đổ tiền vào đội" chính là xạ thủ chủ lực Mạc Hàm Thiên của đội tuyển quốc gia kỳ trước, người giành giải tân binh xuất sắc nhất của giải A nội địa, ID trong giải đấu chuyên nghiệp là "Devil" có nghĩa là "Ma Vương" trong tiếng Anh, fan thường gọi anh là "Xạ Thủ Ma Vương".

Mạc Hàm Thiên là một Alpha, mới 18 tuổi, ngoại hình đẹp trai, có hàng chục triệu fan trên Weibo, sau lưng là vô số nhà tài trợ. Câu lạc bộ cũng sẵn sàng chi mạnh để lăng xê cậu ta. Sau khi liên minh nhận được tài trợ lớn, liền tuyên bố "muốn xây dựng hình ảnh tích cực cho tuyển thủ esports", thế là chọn cậu ta làm "Đại sứ hình ảnh Thần Súng", quay đủ loại quảng cáo.

Mạc Hàm Thiên nhanh chóng trở thành tâm điểm, hình ảnh phủ đầy đường phố, còn nổi hơn cả sao hạng A. Nhưng tại giải đấu thế giới lại chơi cực kỳ tệ. Không phải kỹ năng không đủ, mà là tâm lý quá kém, được tung hô quá mức, tự huyễn hoặc rằng mình vô địch thiên hạ, thua hai trận là sụp đổ tinh thần.

Đội tuyển Trung Quốc thi đấu chật vật ngay từ vòng bảng chính vì không giữ được điểm bắn tỉa.

Cuối cùng, HLV Trương lại phải "gánh tội".

HLV Trương cũng rất khổ, không quản nổi đám tuyển thủ, chỉ biết cúi đầu chịu đòn dư luận rồi từ chức xin lỗi.

Phần lớn tuyển thủ esports đều còn trẻ, dễ bị danh vọng làm lung lay, nhất là mấy người nổi tiếng với hàng triệu fan – chỉ cần đăng một dòng trạng thái cũng có cả đống lượt thích. Bị tâng bốc lâu ngày, ai mà chẳng ngạo mạn, đến mức quên mất lý do ban đầu mình đến với esports.

Muốn trị được đám người này, phải có một HLV thật sự lợi hại.

Mấy mùa gần đây, các HLV đều quá hiền, mà trình độ cá nhân cũng không đủ. Tuyển thủ thì ngầm coi thường: "Anh chơi còn tệ hơn tôi, dạy được gì?"

Thuê HLV nước ngoài thì vướng rào cản ngôn ngữ, lương lại cao mà thành tích tốt cũng bị truyền thông nước ngoài châm chọc là "nhờ có ngoại quốc".

Sau khi thảo luận riêng, Tề Hằng và Du Minh Tương nghĩ đến Giang Thiệu Vũ – người từng đích thân dẫn dắt đội "hắc mã" mạnh nhất lịch sử giải đấu, đội trưởng kiêm HLV, tên anh đến giờ vẫn còn được khắc trên bức tường danh dự của liên minh: ACE

-Wing.

Anh rút khỏi giới esports đã 5 năm, nhưng vẫn có sức ảnh hưởng lớn, là thần tượng của vô số game thủ kỳ cựu.

Dù đã giải nghệ nhưng nhìn vào xếp hạng của anh ở máy chủ quốc tế, trình độ của anh còn cao hơn nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp hiện nay. Cho anh làm HLV, đủ để khiến người khác tâm phục khẩu phục.

Điều duy nhất đáng lo là anh không có hậu thuẫn từ CLB nào. Đội ACE ngày xưa vốn cũng là đội nghiệp dư. Làm HLV đội tuyển quốc gia, vị trí đó liên quan đến quá nhiều lợi ích – đề cử "ngoài lệ" sẽ rất khó khăn.

Du Minh Tương đã liên lạc trước và nhận được sự đồng ý của Giang Thiệu Vũ, những việc còn lại phải nhờ Tề Hằng xoay xở.

Nghĩ đến trận thắng lịch sử năm xưa của ACE dưới sự dẫn dắt của Giang Thiệu Vũ, Du Minh Tương hít sâu một hơi, tự tin nói: "Tôi có linh cảm rằng, nếu A Vũ làm HLV, đội tuyển quốc gia lần tới có khả năng trở thành "hắc mã" của giải đấu thế giới!"

Tề Hằng cũng cười: "Tôi cũng nghĩ vậy. Cô yên tâm, tôi sẽ tìm cách xử lý các rào cản tiếp theo. Nếu thật sự không được, tôi sẽ nhờ bạn cũ ra mặt làm nhà tài trợ, lúc đó chúng ta sẽ có tiếng nói hơn."

Ở Trung Quốc, đã gần nửa đêm.

Hai người bàn bạc xong kế hoạch, lần lượt rời khỏi trụ sở liên minh.

Khi đi ngang qua bức tường danh dự ở tầng 1, Tề Hằng nhìn thấy bức ảnh từ 5 năm trước treo trên tường.

Trong ảnh, thiếu niên có ánh mắt lạnh lùng, ôm chiếc cúp mà nét mặt đờ đẫn, như thể rất không thích bị chụp ảnh hay vây quanh.

Tề Hằng khẽ thở dài – Giang Thiệu Vũ từng là đối thủ mạnh nhất của anh.

Năm đó, ACE gặp BM trong trận chung kết, trận đấu diễn ra cực kỳ căng thẳng. Ở ván quyết định, đồng đội của hai bên đều đã bị hạ, chỉ còn lại hai xạ thủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!