Chương 233: Hoa Thần 06

Sau khi bộ phim kết thúc, đầu óc Thư Thần vẫn hoàn toàn trống rỗng. Anh bước ra khỏi phòng chiếu như cái xác không hồn. Ngay cả khi Hoa Nhiên khẽ nắm lấy tay anh, anh cũng không hề nhận ra. Thứ duy nhất anh cảm nhận được là nhịp tim mỗi lúc một dồn dập, hệt như lên cơn đau tim đột ngột, hoàn toàn không thể khống chế.

Hai người vừa rời khỏi rạp chưa bao xa đã trông thấy cặp đôi ban nãy ở phía trước.

Chàng trai Beta cười hỏi: "Thế nào, bộ phim em chọn có hay không?"

Chàng Alpha đẩy nhẹ gọng kính trên sống mũi, hạ giọng đáp: "Tiếng sét ái tình đúng là lãng mạn thật. Nhưng… anh vẫn thấy tình cảm thanh mai trúc mã của tụi mình mới sâu đậm hơn."

Nói xong, Alpha liền cúi sát định hôn. Beta bật cười lùi lại, song lại bị Alpha tóm cổ tay, kéo mạnh vào lòng rồi hôn một cái thật kêu.

Thư Thần ngẩn ngơ nhìn đôi tình nhân ân ái ấy. Chỉ đến khi họ nắm tay nhau đi xa, anh mới hoàn hồn và phát hiện Hoa Nhiên bên cạnh vẫn chăm chú dõi theo mình. Tim Thư Thần khẽ giật, anh vội cúi gằm mặt xuống.

Thấy anh ngượng đỏ cả tai, Hoa Nhiên ghé sát tai anh thì thầm: "Anh Thần, cặp kia trông hạnh phúc ghê ha. Họ cũng là Alpha với Beta đó."

Thư Thần cúi đầu không đáp. Hoa Nhiên lại tự nhiên nói tiếp: "Chuyện hai người có đi lâu dài được không, cốt lõi không nằm ở giới tính, mà là con người. Anh thấy đúng không?"

Thư Thần thật sự không biết trả lời ra sao. Lời Hoa Nhiên rất có lý, anh thừa hiểu không phải Alpha nào cũng sẽ phản bội gia đình như cha mình. Thế nhưng anh vẫn nhút nhát, không dám bước qua ranh giới đó. Dù chỉ có một phần vạn khả năng bị tổn thương, anh cũng thấy sợ.

Có lẽ chỉ khi chơi game anh mới kiên định, cứ dính đến chuyện tình cảm là bản năng anh muốn rút lui…

Nhìn vành tai Thư Thần đỏ bừng, Hoa Nhiên bỗng kéo phắt anh vào góc khuất bên con phố, ấn anh vào tường rồi hôn mạnh lên môi anh.

Đôi mắt Thư Thần mở to, vừa kịp nhận ra mình bị hôn thì đầu óc đã choáng váng. Anh định lên tiếng thì đầu lưỡi Hoa Nhiên đã thừa cơ luồn qua kẽ răng, thân mật quấn chặt lấy lưỡi anh, xoay chuyển, m*t vào, mặc sức càn quét, để lại hương vị pheromone của một Alpha.

Nụ hôn nồng nhiệt ấy khiến gương mặt Thư Thần đỏ bừng, hai chân cũng khẽ run lên.

Thư Thần vươn tay lên định đẩy mạnh Hoa Nhiên ra, nhưng tên này sức lực vô cùng lớn, một tay nâng cằm anh lên, tay còn lại siết chặt eo anh, ép anh vào tường rồi hôn mãnh liệt. Thư Thần căn bản không thể vùng vẫy nổi, chẳng mấy chốc đã bị hôn đến mức cả người mềm nhũn, gần như không còn đứng vững được.

"Ưm… đừng… ưm ưm…" Tiếng phản kháng đều bị Hoa Nhiên chặn lại nơi đầu môi, hai tay đang gắng sức chống lên ngực cậu cũng trở nên yếu ớt vô lực.

Hoa Nhiên càng hôn càng say mê. Thật ra, từ khi xem phim, cậu đã muốn hôn anh Thần rồi. Tình cảm trong phim thuần khiết và đẹp đẽ đến vậy, cậu cũng mong có một mối tình lãng mạn như thế với anh.

Hai người quen nhau từ khi thiếu thời, cậu đã yêu người này từ cái nhìn đầu tiên. Họ sẽ không như các cặp đôi trong phim phải trải qua trắc trở, mà sẽ thuận lợi ở bên nhau, chẳng phải như vậy càng tốt sao?

Thư Thần luôn né tránh, nên Hoa Nhiên chỉ có thể chủ động hơn nữa. Nếu anh cứ trốn trong vỏ ốc của mình, thì em sẽ kéo anh ra, xem anh làm gì được em!

Nụ hôn cuồng nhiệt đột ngột ấy như một đòn đánh lén bất ngờ từ phía sau trong một trận đấu, trong nháy mắt xé toang lớp phòng ngự tâm lý mà Thư Thần dày công dựng lên.

Anh bị hôn đến mức toàn thân run rẩy. Anh biết lý trí mách bảo mình nên từ chối, nhưng sự nhiệt tình của Hoa Nhiên khiến anh hoàn toàn không còn sức để đẩy ra. Alpha trước mặt anh như một ngọn lửa rực cháy, vô lý và cứng rắn xông thẳng vào thế giới của anh.

Và cũng chẳng biết từ lúc nào, xông vào cả trái tim anh. Thư Thần run rẩy nhắm mắt lại, hai tay siết chặt lấy vai Hoa Nhiên, mặc cho đối phương hôn mình thật sâu.

Âm thanh ám muội phát ra trong lúc hôn cứ vang vọng bên tai, khiến cả gương mặt Thư Thần đỏ bừng như sắp bốc cháy. Còn Hoa Nhiên thì lại như người khát nước lâu ngày gặp được dòng suối ngọt, môi của anh Thần mềm quá, hôn lên thật sự tuyệt vời. Hoa Nhiên lòng ngập tràn rung động, cứ quấn lấy Thư Thần mà hôn mãi không ngừng.

Nụ hôn kéo dài rất lâu, lâu đến mức hàng phòng ngự trong lòng Thư Thần gần như hoàn toàn sụp đổ. Lúc ấy, Hoa Nhiên mới chịu buông anh ra, thân mật chạm trán vào trán anh, nhẹ giọng nói: "Anh Thần, Alpha và Beta cũng có thể có tình yêu đích thực, anh có tin không?"

Môi Thư Thần khẽ run, không biết nên trả lời thế nào. Trước đây anh không tin, ba anh đã phản bội mẹ anh, khiến anh phải trải qua một tuổi thơ đau khổ và khó khăn. Nhưng bây giờ… anh lại bắt đầu dao động. Có lẽ Hoa Nhiên sẽ khác thì sao?

Chỉ vì cha là một Alpha tồi tệ, mà anh lại từ chối tất cả Alpha, điều đó có công bằng với Hoa Nhiên không?

Hoa Nhiên nhìn vào mắt anh, dịu dàng nói nhỏ: "Nghe nói bộ phim này được chuyển thể từ một câu chuyện có thật. Anh xem, trên thế giới này đúng là có Alpha và Beta bên nhau đấy. Đừng tự nhốt mình lại nữa, hãy can đảm lên, bước ra khỏi quá khứ. Cho em một cơ hội, cũng là cho chính mình một cơ hội, được không anh?"

Giọng cậu rất nghiêm túc, như đang khẩn cầu.

Thư Thần lập tức mềm lòng hoàn toàn, lắp bắp nói: "Được… được thôi."

Khóe miệng Hoa Nhiên cong lên thành một nụ cười, cậu siết chặt tay Thư Thần, mười ngón tay đan vào nhau, sau đó ôm lấy Beta trong lòng thật chặt.

**

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!