Chương 19: (Vô Đề)

Bùi Phong là đồ đệ do chính Giang Thiệu Vũ dẫn dắt, nên anh rất rõ thực lực của cậu. Nếu năm đó tiếp tục thi đấu, chắc chắn Bùi Phong sẽ trở thành tay bắn tỉa đẳng cấp thế giới.

Chỉ tiếc là Bùi Phong còn nhỏ, đặt tình cảm và nghĩa khí lên trên sự nghiệp. Cậu không muốn gia nhập đội khác để rồi đấu với ACE, không muốn ra tay với đồng đội cũ. Trong lòng cậu, ACE là tâm huyết của sư phụ, là ngôi nhà của mình. Vậy nên thiếu niên cứng đầu ấy dứt khoát đổi nghề làm streamer.

Người chơi game giỏi, ngoài làm tuyển thủ eSports, thì làm streamer cũng là một lối đi không tồi.

Lão Lâm tiếc nuối nói: "Thật ra chúng tôi cũng cảm thấy có lỗi với thằng bé, khi đó nó còn nhỏ, đắc tội với nhiều người, mà hợp đồng với Tinh Võng lại rất hà khắc, chia lợi nhuận cực thấp. Nhưng nó vẫn cắn răng chịu đựng, livestream ngày đêm không nghỉ, chỉ trong một năm mà vươn lên thành streamer top đầu toàn mạng. Sau đó ký lại hợp đồng với nền tảng, đãi ngộ mới cải thiện được chút."

Chu Dật Nhiên bổ sung: "Khi cậu ấy giành được danh hiệu số một tại Đại lễ Streamer, còn công khai trong phỏng vấn rằng tất cả kỹ năng đều do Wing thần dạy, khen anh hết lời, còn nói anh là tuyển thủ cậu ấy kính trọng nhất."

Nghe đồng đội kể lại, lòng Giang Thiệu Vũ trăm mối ngổn ngang.

Nhiều năm không gặp, đồ đệ nhỏ năm xưa giờ đã thành top streamer, nổi tiếng khắp mạng.

Làm streamer đúng là thoải mái hơn hẳn tuyển thủ chuyên nghiệp.

Đặc biệt là streamer lưu lượng cao, thu nhập cao, thời gian tự do.

Bùi Phong đi đến ngày hôm nay không hề dễ dàng. Cậu có sẵn sàng từ bỏ cuộc sống thoải mái này để quay lại làm tuyển thủ không?

Tuyển thủ chuyên nghiệp phải luyện tập ngày đêm, di chuyển, bắn súng, lặp đi lặp lại nhàm chán. Thi đấu còn phải chịu áp lực tâm lý rất lớn, thua thì bị chửi… Cậu ấy có chịu được không?

Giang Thiệu Vũ không chắc lắm.

Chu Dật Nhiên dường như nhìn thấu tâm tư của anh, cười nói: "Anh yên tâm, tiểu Bùi vẫn luôn rất kính trọng anh, chỉ cần anh mở lời, chắc chắn cậu ấy sẽ lập tức chạy đến đội tuyển quốc gia."

Giang Thiệu Vũ lắc đầu: "Tôi không thể dùng thân phận sư phụ để ép buộc cậu ấy quay lại. Cậu ấy đã là người trưởng thành, cuộc đời của cậu ấy nên do chính cậu ấy quyết định."

Chu Dật Nhiên sững người: "Ý anh là, không định trực tiếp tìm cậu ấy?"

Giang Thiệu Vũ bình tĩnh nói: "Tôi sẽ cho cậu ấy một cơ hội. Tháng 3 năm sau có giải thách đấu Tân Tinh Cup, là giải dân lập do đội tuyển quốc gia giám sát tổ chức. Nếu cậu ấy muốn làm tuyển thủ, thì có thể tham gia và đường đường chính chính vào đội tuyển. Còn nếu không muốn, chúng ta cũng đừng ép buộc. Hiểu ý tôi chứ?"

Ba người nhìn nhau, gật đầu: "Hiểu rồi."

Năm xưa vì ACE, tiểu Bùi từ bỏ sự nghiệp tuyển thủ, bắt đầu lại từ con số không, cực khổ lắm mới leo lên được vị trí top streamer hôm nay. Họ không thể trói buộc đạo đức, nói mấy câu kiểu "sư phụ cậu quay lại làm HLV, cậu cũng nhất định phải quay lại làm tuyển thủ"… Như thế là bất công với Bùi Phong.

A Vũ nói đúng.

Cậu ấy đã là người lớn, hãy để cậu tự quyết định.

Giang Thiệu Vũ dặn dò: "Chuyện tôi làm HLV đội tuyển quốc gia, tạm thời đừng nói với cậu ấy. Tôi sẽ âm thầm tiếp cận, tìm hiểu thực lực và suy nghĩ của cậu. Tuyển thủ chuyên nghiệp và streamer không cùng đẳng cấp, cậu ấy bỏ luyện tập suốt 5 năm, giờ liệu còn chịu nổi áp lực thi đấu hay không, vẫn chưa chắc chắn."

Bùi Phong đã rời khỏi sàn luyện tập suốt năm năm, mỗi ngày chỉ chơi xếp hạng, giao lưu với fan, trình độ thật sự có giảm sút không, liệu có thể chống chọi với tuyển thủ đẳng cấp thế giới hay không, vẫn là ẩn số.

Giang Thiệu Vũ sẽ cho cậu quyền lựa chọn.

Và cũng sẽ dựa vào biểu hiện của cậu, để quyết định có nên chiêu mộ Bùi Phong vào đội tuyển quốc gia hay không.

**

Sau khi ba người ACE rời đi, Giang Thiệu Vũ lại ngồi xuống ghế, nhíu mày, trầm ngâm suy nghĩ.

Năm đó, Tiểu Bùi là thực tập sinh duy nhất của ACE. Cậu đánh bạo chạy thẳng tới căn cứ của đội tuyển để tự tiến cử, nói mình là fan của Wing Thần, muốn bái Wing thần làm sư phụ học bắn tỉa.

Lúc đó cậu thiếu niên vẫn chưa phân hóa giới tính thứ hai, khuôn mặt còn đầy vẻ non nớt, tóc nhuộm màu xám bạc dựng đứng như tổ chim, nhìn qua là biết mắc chuunibyou* chưa khỏi. (Trẻ trâu)

Tuy nhiên, ánh mắt cậu thiếu niên ấy lại đen láy và trong trẻo, tiếng gọi "sư phụ" vang lên đầy thành ý. Khi ngẩng đầu nhìn Giang Thiệu Vũ, dáng vẻ ấy chẳng khác gì một chú cún con dễ thương đang vẫy đuôi năn nỉ chủ nhân thu nhận mình.

Giang Thiệu Vũ dẫn cậu đi kiểm tra năng khiếu thể thao điện tử: phản xạ, tốc độ tay, thị lực động… tất cả đều đạt điểm tối đa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!