Tới gần mùa đông, cuối mùa thu thời tiết Hogwarts lâu đài hiu quạnh trong tiếng gió thể hiện rõ cái già nua bộ dáng của nó, thật dày rêu xanh tường thành cùng với nham thạch do sóng biển đắp nặn, chính là vết chai khắc lên nó sau mưa bão sương lạnh của thời gian.
Đèn hải đăng phấn tím như nối với không trung diễm lệ, ánh lửa vàng như bướng bỉnh con rắn nhỏ xoay quanh bốn phía, chiếu sáng sườn mặt nam sinh đang đứng ở thiên văn tháp.
Harry ngón tay dò xét ra ngoài nghịch ngọn lửa ma chú, hoa lửa ở lòng bàn tay cậu quay cuồng nhảy lên, sẽ không bỏng rát hắn làn da cũng sẽ không đột nhiên đốt thành lửa lớn cháy lan, nó chính là một ngọn lửa nhỏ tinh xảo, thoắt ẩn thoắt hiện.
Cậu ánh mắt mê ly nhìn ngọn lửa, nơi xa dãy núi như to hơn, hải âu thành đàn xẹt qua mặt nước, cánh vén lên nho nhỏ bọt nước, như thiếu nữ dây cột tóc phiêu dật, càng đến yên tĩnh thời khắc, Hogwarts càng thổ lộ ra cái ưu nhã tĩnh mịch cổ kính của nó.
Chiếu sáng ngón tay cậu, từ lúc linh hồn dấu vết xuất hiện đến giờ đã qua đi mấy tháng, như cũ là một cái tàn khuyết, như cũ là trầm mặc ánh sáng nhạt, cậu thậm chí cảm thấy khả năng nó còn không phải một chữ cái.
Có lẽ là một bút tùy ý vẽ ra gương mặt tươi cười, có lẽ là con số một ngược, cũng có khả năng là một hình tam giác.
Cậu thật sự không biết.
Ước gì có thêm chút dấu hiệu.
Slytherin Pansy Parkinson ở tháng trước cũng xuất hiện linh hồn ấn ký, nàng mảnh khảnh cánh tay thượng là một cái lóa mắt cự long, từ bả vai bắt đầu cuồng ngạo chiếm cứ đến cổ tay, mặt trên vảy rồng có khắc tên nàng bạn lữ, nàng cảm thấy chính mình một cái Slytherin mệnh định người lại là một cái cự long thật là làm người mất mặt, một tháng qua không có lộ quá một lần cánh tay.
Harry nghe Ron nói cô nương kia bởi vì mệnh định người không phải Malfoy mà khóc rống một buổi tối, ngày hôm sau đi học đôi mắt sưng vù, mà Malfoy chính là vỗ vỗ nàng bả vai trấn an, nói linh hồn của chính mình bạn lữ cũng không tốt đẹp đến chỗ nào, nhưng lại khi Pansy điên cuồng truy vấn cũng không đề cập tới nửa lời.
Harry trong tiết học ngồi ở Malfoy trước hai dãy ghế, giáo sư ở phía trước múa may đũa phép dạy kỹ thuật phòng ngự, nhưng Malfoy cùng Parkinson cùng với Zabini đối thoại không ngừng phiêu tiến lỗ tai, cậu nghe được một đoạn ngắn.
"Pansy, cự long này thực soái a," Zabini thanh âm, "Ta hy vọng tay của ta cũng có thể có như vậy một cái, nhưng là ấn ký của ta lại là một bó hoa nương ở xương quai xanh, thật là quá phong tao, nhưng cũng may trên đó là tên Amanda thân ái của ta, bằng không..."
"Ai thèm nghe ngươi cùng Amanda hả," Parkinson có chứa khóc nức nở ách âm, "Ngươi đã lải nhải hơn một tháng! Mới cao trung đã tìm đến Linh Hồn Bạn Lữ ngày sau trôi qua là cỡ nào nhàm chán!" Nàng giống như còn đẩy ai một phen, đại khái là Zabini.
"Thôi thôi," Malfoy thanh âm lười nhác vang lên tới, "Các ngươi đều còn có tên, ta cái gì đều không có, giờ muốn tìm cũng tìm không thấy."
"Từ khi ngươi có linh hồn ấn ký, ngươi liền chưa cho chúng ta xem qua!" Parkinson bất mãn thanh âm lại lần nữa vang lên, "Lúc ấy ta hỏi ngươi phải đến một ngàn lần ngươi ấn ký có phải hay không hai chữ P, ngươi có biết hay không lúc ngươi nói không phải ta có bao nhiêu thương tâm!"
"Ta cười chết mất," Zabini nói, "Ngươi cũng nên tỉnh đi, chớ quấy rầy rồng của ngươi đang ngủ đó, nói không chừng đó chính là một cái Gryffindor, thú vị biết mấy."
Nghe tới như là Parkinson thật mạnh chùy Zabini một chút la oai oái.
"Ngươi ấn ký đến tột cùng là cái gì? Draco?" Parkinson lại hỏi.
Harry lỗ tai ong một tiếng, hắn cũng rất muốn biết cái tên công tử cao quý không ai bì nổi này Linh Hồn Bạn Lữ đến tột cùng là cái thứ gì, có lẽ là một cái Slytherin, có lẽ là một cái quý tộc tiểu thư.
Malfoy trầm mặc thật lâu, liền lúc Harry cho rằng hắn sẽ không mở miệng, đối phương lại kéo lười biếng ngữ điệu mở miệng.
"Là một con nai nhỏ."
Harry đôi mắt híp lại, giáo sư ở phía trước lưu loát tư thế trước mắt cậu giống như quay chậm, phía sau ồn ào lời nói nhỏ nhẹ hết thảy biến mất, chỉ còn lại có Malfoy thanh âm cắt qua không trung phòng học.
"Là một con nai, không có tên ai, chiếm cứ hơn phân nửa cái lưng ta."
Malfoy có điểm phiền muộn mà mở miệng, hắn trong giọng nói tràn ngập không vui cùng bực bội, Parkinson cùng Zabini bình tĩnh nhìn hắn một hồi, "Nai?"
"Uhm."
Malfoy không tiếp tục nói chuyện, Parkinson cùng Zabini đầu khả năng ghé vào cùng nhau khe khẽ nói nhỏ, bọn họ đại khái hiện đang cấp tốc sàng lọc cùng Nai có quan hệ nữ hài là có ai.
Harry sụp hạ bả vai dựa nghiêng ở cây cột, lạnh lẽo gạch men sứ dán mặt, không nghĩ tới Malfoy cũng thảm không sai biệt lắm so với cậu, thậm chí hắn, nửa cái phần lưng là hình nai cùng ngón áp út nho nhỏ tàn khuyết chữ cái, cậu giống như còn là bớt thảm hơn.
Bỗng nhiên một cục giấy thật mạnh đập trên đầu, Harry ăn đau quay lại, Malfoy cau mày nâng môi hung hăng trừng mắt liếc nhìn một cái, Harry thấy hắn dùng môi nói: "Thích nghe lén biến thái!", Harry cắn răng ẩn nhẫn không phát hoả, cậu cũng giận dữ trừng lại, nhặt lên cục giấy ném đến mặt Malfoy, nhanh chóng xoay người lủi đến hàng phía trước trong đám người.
Cậu cá là Malfoy nhất định tức đến dậm chân, nghĩ mà thực vui vẻ.
Harry tầm mắt ngừng phiêu tán, xoay tay lại trong ngọn lửa rực rỡ, ngón tay hất nhẹ liền đem nó đẩy đến vị trí vốn có.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!