Chương 42: (Vô Đề)

Quả nhiên, đợi đến khi Phí Khả và Lục Hình Văn đến được tòa nhà quốc hội, chụp hình xong, Mạc Dao và Nhâm Triết Kỳ cũng tới rồi.

Hai người trước ống kính cười cười nói nói, Mạc Dao cười vừa vô tư vừa ngọt ngào, hoàn toàn nhìn không ra là tình cảm của cô và Nhâm Triết Kỳ đã vỡ nát rồi, cũng nhìn không ra cô vừa mới cuồng loạn mà cãi nhau một trận.

Phí Khả nghĩ, cậu và Lục Hình Văn, trước ống kính cũng là như vậy đi? Biểu hiện của cậu chắc chắn là không được tự nhiên như Mạc Dao, đại khái cũng không có bầu không khí ngọt ngào của tình yêu thật sự.

"Ya! Phí Khả bọn họ nhanh hơn chúng ta!" Mạc Dao đấm đấm Nhâm Triết Kỳ.

Nhâm Triết Kỳ vò đầu, giả vờ là đang giải thích với hai người Phí Khả, thực tế là đang giải thích với khán giả xem chương trình, "Chúng tôi vừa mới đi lạc."

"Ngu như heo á." Mạc Dao chu mỏ.

Sau khi tham quan Tòa thánh Stephen, chụp hình xong, Lục Hình Văn đột nhiên đưa tay ra: "Cho anh chút tiền đi."

Phí Khả ngơ ngác.

Lục Hình Văn vừa cười vừa lặp lại lần nữa: "Em cho anh một chút tiền đi."

Phí Khả vội vàng móc túi tiền ra, tiền của hai người đều do cậu giữ. Bị Lục Hình Văn đưa tay xin chút tiền, ống kính camera còn đang quay, cậu xấu hổ vô cùng.

Cậu đem túi tiền cho Lục Hình Văn, nói: "Hay là để bên chỗ anh đi."

Lục Hình Văn rút ra một tờ tiền giấy, lại đưa ví tiền trở về, nói: "Anh không giữ tiền, em giữ đi. Ở đây đợi anh một chút, anh đi mua cái này chút."

Phí Khả gật đầu, ngoan ngoãn đứng tại chỗ đợi anh.

Lục Hình Văn đi tới một quán nhỏ gần đó xếp hàng, Phí Khả đoán chắc anh muốn mua chút đồ lưu niệm.

Lục Hình Văn kêu cậu đợi, cậu liền bất động tại chỗ mà đợi, camera đi theo cậu, cũng đứng yên. Camera man có chút mất kiên nhẫn, nhân viên công tác mở miệng, nói Phí Khả đi tới đi lui một chút, bọn họ quay chút phong cảnh để làm tư liệu.

Phí Khả vội vàng nói xin lỗi, rồi tùy ý đi lòng vòng.

Anh nói đợi là em đứng im ru đợi luôn, ôi má ơi.

Bên ngoài tòa thánh điện Stephen cũng vô cùng xinh đẹp.

Lúc này là đang xế chiều, mặt trời đứng bóng, có người vừa ở trong thánh điện mà kết hôn, mặc đồ cưới, vịn tay nhau, trong vòng vây của người thân bạn bè, nhìn nhau ngọt ngào.

Phí Khả nhìn thấy chú rể với cô dâu, xuất thần.

"Nghĩ gì vậy?" Thanh âm của Lục Hình Văn vang lên.

Phí Khả hoảng hốt quay đầu: "Không có gì."

Lục Hình Văn đưa thứ vừa mới mua cho Phí Khả: "Mua cho em."

Hôm nay anh mặc một cái áo khoát, trong mùa thu Budapest, phong độ phiêu phiêu, giống như một quý ông đến từ thế kỷ trước.

Phí Khả nhìn thấy thứ đưa đến trước mặt mình, ngây ngốc cả người.

Là một cây kem hình hoa hồng.

Lục Hình Văn cầm một cây kem thon dài ngọt ngào, giống như một đóa hoa hồng, đưa đến trước ngực Phí Khả, nói một cách tao nhã: "Lần trước đến đây, nhìn thấy người ta mua."

Phí Khả nhận cây kem, trong một lúc không biết nên làm gì, nên lập tức ăn thì tốt hơn, hay là nên ngắm thêm một chút thì tốt hơn.

Lục Hình Văn nhìn cậu cầm cây kem mà phát ngốc, nhắc nhở: "Cái nay nhanh chảy lắm đó."

Phí Khả cẩm cây kem, ngại ngùng hỏi: "Anh không ăn sao? Sao chỉ mua có một cái?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!