1 tháng sau đó…
Chuyện nhà Lữ Gia Nghi Đình ít khi xen vào. Thế nhưng hôm nay đang nằm trên giường đợi Gia Minh xong việc rồi cùng đi ngủ, thì bất ngờ Nghi Đình lướt thấy bảng tin Trịnh Gia ngừng hợp tác với Lữ Gia. Cổ phiếu Lữ Gia rớt đáy liên tục do dính líu đến việc rút ruột dự án, và liên tục sau đó là những tin xấu về Lữ Gia được công bố đều nằm trên trang nhất.
Đọc tin tức xong Nghi Đình giật thót người. Cô ngồi bật dậy, cả người run lên nhìn về phía Gia Minh bằng ánh mắt không giấu được vẻ hoang mang và lo lắng
Nghi Đình lớn tiếng hỏi anh
-Gia Minh? Chuyện của Lữ Gia sao anh không nói em nghe?
Trái với thái độ lo lắng của Nghi Đình, ngón tay lướt trên bàn phím laptop của anh dừng lại. Nét mặt thản nhiên nhìn sang Nghi Đình rồi hờ hững đáp lời cô
-Nói em nghe chuyện gì hả?
Nghi Đình sốt ruột bật dậy bước tới bàn làm việc của Gia Minh. Cô đặt trước mặt anh bản tin tức nằm trong điện thoại rồi nói
-Đây này? Tin tức của Lữ Gia, sau lại thành ra như thế này, chẳng phải từ trước đến nay Lữ Gia luôn là một tập đoàn lớn đứng đầu cả nước sao anh. Tin tức này có thật không anh nói rõ cho em nghe với?
Gia Minh liếc xuống nhìn điện thoại 3s, sau đó chẳng thèm trả lời câu hỏi của cô. Lập tức đưa tay kéo Nghi Đình ngồi luôn xuống người anh. Dùng chiếc mũi lão luyện, lướt nhẹ trên cơ thể cô sau đó dừng lại nơi hai quả tuyết lê đang ửng hồ. Gia Minh ngửi lấy, hít hà mấy hơi sau đó nhìn Nghi Đình nói rỡn
-Thơm thật sự, chắc là chín rồi đấy. Anh thu hoạch nha.
Nghi Đình cau mày nhìn Gia Minh. Mặt cô nghiêm túc hẳn sau đó đưa tay đẩy Gia Minh ra, tức giận nói lớn
-Em hỏi sao không trả lời. Chuyện của Lữ Gia là sao?
Gia Minh vốn định phớt lờ cho cô quên đi, vì tình hình hiện tại anh nắm rất rõ cũng là kế hoạch trong từng bước đi của anh. Nhưng Nghi Đình lại để tâm nhiều như thế, cảm nhận cô đang lo cho anh anh lại càng thương cô nhiều hơn. Ghì Nghi Đình vào lòng một lần nữa, Gia Minh dịu giọng nói
-Thì như em thấy rồi đó?
Cứ nghĩ Gia Minh sẽ trả lời là do báo chí tung tin vịt, nhưng anh xác nhận kiểu này tim Nghi Đinh như bật luôn ra khỏi lồng ngực. Vô thức Nghi Đình ôm lấy Gia Minh khóc òa lên
-Chuyện lớn thế này tại sao anh lại giấu em hả? Rồi mọi người, à cổ đông trong tập đoàn nói sao hả anh, họ có làm khó anh không? Chuyện rút ruột gói thầu nữa, không phải anh làm đúng không?
-Em đoán xem?
Nghi Đình vừa lau nước mắt vừa nhìn Gia Minh liên tục lắc đầu khi anh cố ý hỏi cô
-Em tin anh không phải người như vậy? Nhưng người đứng đầu như anh nếu như không bắt được người và giải quyết ổn định thì người chịu trách nhiệm trước pháp luật là anh đó.
-Ừ. Anh biết rồi.
Với thái độ vô cùng bình thản này của Gia Minh, ban đầu Nghi Đình lo cho anh đến phát khóc nhưng giờ nhìn lại, cô dường như thấy sai sai gì đó. Chẳng giám đốc nào tập đoàn đang rối tung lên và có nguy cơ dính đến luật pháp mà lại bình tĩnh đến vậy?
Nghi Đình cau mày nhìn Gia Minh một lúc, sau đó cô định gỡ tay anh ra khỏi người cô để cô tiếp tục lên mạng xem tin tức tiếp theo thế nào, vì hỏi mà Gia Minh cứ không thành thật nên cô khó chịu trong lòng lắm.
Nhưng khi Nghi Đình vừa nắm đến tay Gia Minh. Bất ngờ cô lại chạm vào chỗ vết sẹo cũ trên tay anh. Lần trước cô đã định hỏi nhưng không có cơ hội. Lần này chắc chắn cô phải hỏi cho ra lẽ.
Vì Gia Minh đang mặc áo choàng, nên trong nháy mắt Nghi Đình cầm tay áo anh kéo mạnh lên luôn. Điều này làm cho Gia Minh bất ngờ không lường trước được . Nên toàn bộ những vết sẹo lớn nhỏ trên tay Gia Minh đều hiện ra trước mắt cô.
Nghi Đình há hốc mồm kinh ngạc, cô cầm tay anh, mắt nhìn từng vết sẹo lớn nhỏ chằng chịt mà tim cứ liên tục nhói lên.
-Gia Minh, tay anh bị sao thế này? Tại sao lại có nhiều vết sẹo đến thế? Anh đã xảy ra chuyện gì đúng không?
Gia Minh nhìn xuống cánh tay mình, từng vết sẹo là từng nỗi đau kéo về, thế nhưng đó là chuyện ngày xưa nên không làm anh để tâm nhiều đến nữa. Ôm siết Nghi Đình. Anh trầm giọng trả lời
-Là do anh bất cẩn.
Nghi Đình không tin nên cô cầm lấy tay anh, chạm vào từng vết sẹo, nhìn anh cô hỏi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!