Chương 1: (Vô Đề)

Khi tôi 19 tuổi, tôi bị đưa đến bên Cố Thâm.

Người đàn ông cấm dục bao năm lần đầu nếm trải hương vị ái tình. Quả nhiên, một khi đã biết, anh ta như bị mê hoặc, dây dưa với tôi suốt bốn năm trời.

Cố Thâm là người kiên định theo chủ nghĩa không kết hôn.

Hợp đồng giữa tôi và nhà họ Cố được ký mỗi năm một lần, mỗi lần một triệu.

Tôi ham tiền, anh ta ham sắc.

Tôi cứ ngỡ chúng tôi sẽ mãi như thế.

Cho đến khi tôi vô tình nhìn thấy một bức ảnh trong thư phòng.

Một thiếu niên non nớt quỳ một chân, trịnh trọng đeo nhẫn kim cương lên tay cô gái.

Hóa ra, dù chủ nghĩa không kết hôn có kiên định đến đâu, cũng sẽ tan vỡ trước người con gái anh ta yêu.

Vì thế, khi nhà họ Cố đề nghị gia hạn hợp đồng, tôi đã từ chối.

Tôi ham tiền, tôi háo sắc, nhưng tôi không muốn làm kẻ thứ ba.

Cố Thâm là một người kỳ lạ trong giới thượng lưu Bắc Kinh.

Gia thế hiển hách, tài năng xuất chúng, nhưng lại chẳng gần gũi nữ sắc.

Không chỉ không yêu đương, anh ta còn tuyên bố kiên định với chủ nghĩa không kết hôn.

Giới thượng lưu đồn rằng, hồi nhỏ anh ta bị bảo mẫu ngược đãi.

Năm 15 tuổi, con gái của bảo mẫu cố ý quyến rũ, khiến anh ta sinh lòng chán ghét phụ nữ.

Nhà họ Cố, ba đời độc đinh, chỉ có một người thừa kế là anh ta, nên họ lo lắng đến phát sốt.

Rồi có người hiến kế:  

"Cái gì mà không gần nữ sắc? Chẳng qua là chưa nếm mùi phụ nữ. Một khi biết, anh ta sẽ hiểu phụ nữ tuyệt vời đến nhường nào."

Nhà họ Cố bàn bạc, thấy ý kiến này hợp lý.

Theo tâm lý học, đây gọi là liệu pháp giải mẫn cảm: càng ghét thứ gì, càng phải tiếp cận thứ đó.

Và thế là họ tìm đến tôi.

Lúc ấy, tôi vừa đậu đại học, vừa học vừa làm thêm, ngày gặm màn thầu, uống nước lọc, nghèo đến mức chẳng còn gì để mất.

Họ đưa ra đề nghị: mỗi năm một triệu.

Tôi lập tức đồng ý, ký hợp đồng không chút do dự.

Tôi hiểu vì sao nhà họ Cố chọn tôi giữa vô vàn cô gái xinh đẹp ở Bắc Kinh.

Bố anh ta nói: "Một đứa trẻ mồ côi, thiếu tiền, dễ kiểm soát, chẳng gây rắc rối."

Mẹ anh ta nói: "Xinh đẹp, sinh viên trường danh giá, ngoại hình và trí tuệ đều xứng với con trai tôi."

Ông nội anh ta nói: "Con bé cần tiền để chữa bệnh cho chị gái, người từng chu cấp cho nó hồi cấp ba. Có tình có nghĩa, là một cô gái tốt."

Cứ thế, cả ba người nhất trí, chọn tôi để "chữa trị" chứng không gần nữ sắc của Cố Thâm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!